Yêu Lầm
Trường Phi Bảo
Trường Phi Bảo
Bởi tôi nhẹ dạ yêu lầm
Lời thương, tiếng nhớ như dầm trong tim
Hóa ra vui chỉ một đêm
Rồi người bỗng hóa cánh chim về rừng
Lời thương, tiếng nhớ như dầm trong tim
Hóa ra vui chỉ một đêm
Rồi người bỗng hóa cánh chim về rừng
Bởi tôi khờ dại vô chừng
Giờ đây nức nở sầu rưng... má hồng
Giận người gian dối bạc lòng
Vội quên ngõ hẹn hương nồng ái ân
Giờ đây nức nở sầu rưng... má hồng
Giận người gian dối bạc lòng
Vội quên ngõ hẹn hương nồng ái ân
Tôi làm tôi tự khổ thân
Hiểu ra đã lỡ thì xuân mất rồi
Hiểu ra chết cả cuộc đời
Trách xưa mình quá tin người ngu ngơ
Ngỡ tình mình thật nên thơ
Đón đưa, chờ đợi, bây giờ... hẩm hiu
Ngồi ôm gối hận trăm chiều
Mà cay đắng phận, mà nhiều xót xa
Bởi tôi còn lắm thật thà
Yêu đương thôi cũng chỉ là khói mây
Người ta như gió rung cây
Mặc tôi chiếc lá thu gầy nhẹ rơi.
07/2005
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét