Mai Em Về, Không Còn Anh Ra Đón
Trường Phi Bảo
Mai em về, không còn anh ra đón,
Sau mỗi trận đường dài, sau mỗi chuyến đi xa
Cánh chim bay mỏi cánh trở lại nhà
Em có mệt cũng chẳng người săn sóc
Nắng rát mặt, gió dẫu làm rối tóc
Chân bết bùn, áo lấm bụi phong sương
Anh không còn để chảy tóc soi gương
Em xinh mấy cũng khó bằng cô ấy
Mai em về, đâu còn ai đứng đấy
Góc phố buồn, lối cũ thiếu niềm vui
Ngọn đèn vàng hiu hắt chút ngậm ngùi
Bước chân đơn nghe hồn mình rét mướt
Em còn giữ nơi tim lời hẹn ước
Sao anh đành bôi xoá mộng trăm năm
Mai em về chỉ một bóng âm thầm
Cố gượng cười sao mây mù che mắt
Mai em về giấu giọt buồn trong vắt
Vào yêu đương đắng ngắt vị cà phê
Pha kỷ niệm sầu giăng kín tứ bề
Môi chưa nhấp đã nghẹn ngào, tê tái
Mai em về anh không còn trở lại
Biết tìm ai kể nốt chuyện tâm tình
Gian phòng trống, và nỗi nhớ tái sinh
Ngồi lặng lẽ mới thương mình - côi cút.
28/05/2005
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét