Tổng số lượt xem trang

15/6/13

Mơ Màng Theo Bóng Trăng Đi

Mơ Màng
Theo Bóng Trăng Đi

Trường Phi Bảo


"Mơ màng theo bóng trăng đi"*
Người thương kiếp trước, tình thi kiếp này
Buồn vui trả trả, vay vay
Nợ duyên rượt đuổi tháng ngày tìm nhau

Nhưng nào thấy được kiếp sau
Vì trong tiền kiếp khổ đau quá nhiều
Giải oan thơ nỗi cô liêu
Sao thơ còn mối quạnh hiu trong lòng

Đôi ta tình chẳng bội vong
Xưa kia thề hẹn chữ đồng sắt son
Sao tình chẳng thể vuông tròn
Chàng chàng, thiếp thiếp... nước non... xa mờ

Gặp nhau rồi vẫn trong mơ
Bàn tay vói nắm tay chờ ấm hơi
Sương sa, lạnh gối đôi nơi
Phòng loan, chiếu phượng mà người vắng đâu

Ái ân khép cánh môi sầu
Với chồng hờ hững duyên ngâu khóc cùng
Đêm về chắp vá thuỷ chung
Mình ngồi khâu lại não nùng trái tim

Lối đường thôi chớ rẽ thêm
Chỉ là thơ tỏ nỗi niềm hộ ta
Bình minh hay buổi chiều tà
Tóc xanh từng sợi phôi pha với đời

Nhận ra nhau giữa trùng khơi
Thì xin nối lại những lời thơ say.


16/06/2013
_________________________________
* Thơ Đặng Thước

Nương Bóng Từ Bi

Nương Bóng Từ Bi
Trường Phi Bảo

Hoa nào hoa nở lại không tàn
Trần thế thị phi, lắm đa đoan
Nương bóng từ bi, tầm cửa phật
Tu khởi an vui, mộng thanh nhàn.

16/06/2013

Người Đẹp

Người Đẹp
Trường Phi Bảo

Những người đẹp có bao giờ hạnh phúc
Sáng khuôn trăng, nhã nhặn nét kiêu sa
Tạo hoá buồn nên tạo những thân ngà
Nhằm che lấp muôn cuộc vui chưa thoả

Người càng đẹp, tình yêu càng đắt giá
Son phấn nào đã mua chuộc ngây thơ
Nét hồn nhiên chìm theo dấu bụi mờ
Lòng chớm nở cánh xuân mơ rất mộng

Thương người đẹp đã làm tươi cuộc sống
Mà hạnh phúc là khát vọng vô biên
Mải sa chân hố thẳm, vực tình - tiền
Vùng biển chết chẳng còn nguyên tiết hạnh

Xót người đẹp một thời không đủ cánh
Nhan sắc kia chẳng bay tới vĩnh hằng
Mai tàn úa thì đời như trái đắng
Thế giới này có ngoảnh mặt quay lưng

Ta chẳng đẹp như người nên dửng dưng
Mang hạnh phúc qua lưng chừng con dốc
Cần chi đẹp cho nghiêng thành, nghiêng nốc
Khổ cho người, đời cũng có vui đâu

Này người đẹp, sao mắt lệ hoen sầu
Ru cô đơn theo năm dài, tháng hạn
Bước lãng du, xa rồi bao cánh nhạn
Vòng tay gầy đâu ôm nổi thế gian.

16/06/2013

Ru Anh

Ru Anh
Trường Phi Bảo


Ru anh kí ức thời gian
Dẫu là dĩ vãng hay ngàn rong rêu
Nẻo đời lạc bước trăm chiều
Xót xa tình cũ vẫn yêu, vẫn chờ

Ru anh thoáng mộng ơ hờ
Bàn tay quờ chạm ảnh mờ khói sương
Giật mình, tóc rối, sầu vương
Bên người cay đắng niềm thương chẳng tròn

Ngủ yên anh! giấc thật ngon
Điệu ru nước mắt hẳn còn tái tê
Mong anh lối nhỏ đừng về
Sợ chân va vấp câu thề ngày xưa

Ru anh lệ đẫm mi thưa
Tiếc bông hoa thắm gió mưa dập vùi
Rụng chưa từng cánh bùi ngùi
Nỗi buồn xua đuổi niềm vui thuở nào

Bên chồng muôn nỗi khát khao
Ru vầng trăng úa khuyết hao võ vàng
Tình buồn kí ức thời gian
Riêng chung một thoáng đa mang tới giờ.

15/06/2013

14/6/13

Chánh Pháp Đời Tôi

Chánh Pháp Đời Tôi
Trường Phi Bảo

Chùa anh có thật trang nghiêm
Hay anh còn mộng áo xiêm ngoài đời
Kiếp người khổ lắm anh ơi
Không mau tu học thiệt thòi về sau

Cơm chay thanh tịnh cháo rau
Phải duyên nhà Phật theo nhau tu hành
Dập ngay ý niệm sát sanh
Lòng còn thịt cá căn lành khó mong

Thả chi lời bướm, lời ong
Để yên chánh pháp một lòng tôi yêu
Chùa anh mái lệch, cột xiêu
Chuông đâu không vọng, gõ đều nhịp tim

Tôi giờ quên hết nỗi niềm
Bi, ai, sầu, khổ, buồn đêm, trách ngày
Niết Bàn ở cõi Như Lai
Anh đừng mộng tưởng liêu trai dị thường

Đời tôi không lược, không gương
Không si, không ái, tuyệt đường nhân gian
Lời kinh cứu rỗi kiếp tàn
Chỉ mơ tịnh độ bình an trong lòng

Mời anh lui gót thong dong
Chốn này chẳng hợp tơ hồng đặng se
Phấn son thời hết màu mè
Chỉ câu niệm phật sáng loè pháp tin.

14/06/2013

Muộn Màng Lục Bát Ru Nhau

Muộn Màng
Lục Bát Ru Nhau

Trường Phi Bảo


Thơ lục bát với tình ta
Mượt mà, đằm thắm, thiết tha, dịu lòng
Mình say trong ý thơ nồng
Quên đời cỏ lối bụi hồng lấp che

Ve ngân điệp khúc gọi hè
Cháy chùm phượng đỏ, lá me vương đầy
Con đường áo trắng như mây
Lờ mờ nhân ảnh, thơ ngây buổi đầu

Thời gian ngả bóng sang đâu
Xót cho câu lục qua cầu theo ai
Dáng xưa cách biệt trang đài
Ngậm ngùi câu bát thương hoài ngàn năm

Bây giờ lục bát xa xăm
Nhưng tình vẫn đợi trăm năm kiếp nào
Mai sau lục bát khát khao
Nửa hờn, nửa dỗi, dạt dào nửa yêu

Vốn từ chẳng có chi nhiều
Cảm từng dòng chữ chắt chiu tim mình
Mến qua mấy nụ cười xinh
Lúng la lúng liếng thuở tình đa mang

Không gieo vần điệu lỡ làng
Có đâu lục bát muộn màng ru nhau.

14/06/2013

13/6/13

Có Em Về

Có Em Về
Trường Phi Bảo

Có em về với cuộc đời
Chim ca ríu rít, lòng người reo vui
Buồn thả theo nước trôi xuôi
Chỉ còn lại những nụ cười trong anh

Có em về trời rất xanh
Xinh tươi hoa cỏ vẹn lành sắc hương
Đường nào cũng tới yêu thương
Lối thơ trải mộng vấn vương đôi lòng

Có em về gửi nhớ mong
Duyên yêu thắm sợi chỉ hồng sắt se
Hai mùa mưa nắng chở che
Bên anh hạnh phúc êm nghe dịu dàng.

13/06/2013

12/6/13

Ngôi Nhà Thơ

Ngôi Nhà Thơ
Trường Phi Bảo

Bây giờ hai đứa chung nhà
Có vui không hở anh à có vui
Sẻ chia cay, đắng, ngọt, bùi
Tiếng lòng thổn thức, ngậm ngùi, vương tơ

Đẹp xinh là ngôi nhà thơ
Anh xây lầu mộng, em chờ yêu thương
Đón nhau sau mỗi dặm đường
Về chung nỗi nhớ, ngát hương tình mình

Đời còn sáng ánh bình minh
Trăng còn soi bóng lung linh mặt hồ
Thì còn có những giấc mơ
Bên anh từng phút, từng giờ em mong

Ngôi nhà thơ sưởi ấm lòng
Ngại gì mưa gió hay đông kéo về
Đón nhau sau những bộn bề
Mắt nhìn âu yếm, vai kề dịu êm

Muôn hoa, trồng mỗi hoa tim
Sân vườn rộn tiếng muôn chim hót chào
Tình thơ thắm ý ngọt ngào
Giữ trong nhau nhé là bao nụ cười.

12/06/2013

Mấy Độ Thơ Duyên

Mấy Độ Thơ Duyên
Trường Phi Bảo

Ngũ ngôn, tứ tuyệt trốn đâu
Buồn thân lục bát ôm sầu năm canh
Đường Luật nét vẽ không thành
Câu tam, câu tứ chòng chành niềm riêng

Gặp anh mấy độ thơ duyên
Biển say ngây ngất, đắm thuyền ngất ngây
Ngỡ là con chữ giải khuây
Ngờ đâu sóng vỗ tình này đẩy đưa

Bên trời nắng, bên trời mưa
Dịu dàng lục bát sao vừa lòng yêu
Nhịp nhàng bằng trắc thả đều
Mình mang hơi thở vào chiều tương tư

Đời thì thực thực, hư hư
Ước mong, mong ước, mộng từ rất xa
Tim hoà vần điệu thi ca
Gặp anh mấy độ tình xa lại gần

Em nào lạc lối bâng khuâng
Cho xuân đời ý trong ngần sương mai
Ru anh bằng lục bát say
Ru anh trọn cả vòng tay đợi chờ.

12/06/2013

11/6/13

Chút Kỷ Niệm Lòng

Chút Kỷ Niệm Lòng
Trường Phi Bảo

lòng nở nhuỵ khai bông
Đây dòng sông cũ về không có đò
Chầy chóng ngày tháng đong đo
Đường duyên phận mỏng, dây so phím đàn
Thương đời lỡ nhịp tình tang
tằm nhã sợi ngỡ ngàng trăm dâu
Hờ hững có hững hờ đâu
Cầu chưa người nối dạ sầu mà chi
Đâu đành ngoảnh mặt quay đi
Ơi trời, ơi đất trách thì trách ai

Ngọc mài cho sáng ban mai
Ly cay đắng chuộc đêm dài thương mong
Kim châm xót lệ tuôn dòng...
Thơ gợi chút kỷ niệm lòng bâng khuâng.

11/06/2013

Anh Làm Hỏng Cả Cuộc Đời Riêng Em

Anh Làm Hỏng Cả Cuộc Đời
Riêng Em

Trường Phi Bảo

Em từ thiếu nữ mĩ miều
Ngây thơ nào biết tình yêu là gì?
Nếu không có kẻ trồng si
Con đường phía trước ngại gì anh theo
Em từ khe mắt trong veo
Lệ sầu chưa vướng đừng gieo thêm sầu
Tại anh xây nhịp bắc cầu
Cho đôi tim mộng lần đầu rất xinh
Anh dìu em đến cuộc tình
Để em hiểu được lòng mình nhớ nhung
Lối đời biết có tận cùng
Bên nhau thề nguyện thuỷ chung tới già
Anh hoá thân em đàn bà
Chút ghen, chút giận, đâu là chút duyên
Em từ ấy lắm muộn phiền
Xanh xao, vàng vọt qua miền chua cay
Vòng tay chợt đổi vòng tay
Anh mang hạnh phúc xa bay phương người
Giờ thì nên khóc hay cười
Anh làm hỏng cả cuộc đời riêng em.

11/06/2013

10/6/13

Giá Mà

Giá Mà
Trường Phi Bảo

Như tơ vò, gỡ chửa xong
Bòng bong một mớ rối lòng khổ chưa
Bông em đã có người mua
Chua cay, khế chát ngã vừa giá đâu
Xưa kia thề hẹn qua cầu
Linh thiêng trời chẳng nhiệm mầu ban cho
Mình yêu mà lỡ chuyến đò
Nhà chồng em ở buồn so, héo gầy

Đôi ta duyên phận bèo mây
Giá mà biết trước tình này... chẳng mong!

10/06/2013

Chúng Ta Chung Một Giống Nòi

Chúng Ta Chung Một Giống Nòi
Trường Phi Bảo

Chúng ta chung giống, chung nòi
Bắc - Trung - Nam ấm cả lời quê hương
Da vàng dòng máu kiên cường
Độc lập tranh đấu, xây đường tự do

Trải bao mưa nắng cam go
Đói cơm, rách áo, vẫn lo tảo tần
Biết yêu thương, quý nghĩa nhân
Người trong một tộc tình thân đậm đà

Chúng ta cùng sống chung nhà
Cùng trên mảnh đất chan hoà Việt Nam
Có đôi tay chịu khó làm
Có đôi chân vững lũ lam đất bùn

Bao đời bước mãi ung dung
Trái tim son sắt thuỷ chung vẹn lòng
Giặc về gieo bão, gieo giông
Hiên ngang khí phách, gai chông khó lùi

Giữ từng tấc đất mà vui
Không quên người trước, ngậm ngùi người sau
Chúng ta chung vết thương đau
Quê hương núm ruột nhớ nhau chẳng rời.

10/06/2013

9/6/13

Tiếc Chi Nửa Lời

Tiếc Chi Nửa Lời
Trường Phi Bảo

Biết anh chỉ nói bâng quơ
Mỗi mình với mỗi câu thơ thật là
Chớ nào nói với người ta
Nỗi lòng gợn sóng xót xa ai rồi
Câu thơ còn biết khóc cười
Anh vô tâm tiếc nửa lời trao em.

09/06/2013

Nét Son Tình Người

Nét Son Tình Người
Trường Phi Bảo


Tình thơ nồng ấm xuyến xao
Cảm ơn chị đã đổi trao tâm tình
Nụ cười đâu kén môi xinh
Buồn vui dốc cạn lòng mình sẻ chia
Nhớ thương vương vấn chẳng lìa
Tháng ngày kỷ niệm xin chìa tay ôm
Đặt vào thơ những nụ hôn
Cho tim mãi trẻ nét son tình người
Nếu chưa đủ thắm sắc đời
Niềm tin dâng hiến thơm lời muôn hoa.

09/06/2013

Quà Tặng

Quà Tặng
Trường Phi Bảo

Ước mơ trút hết vào thơ
Tâm tư, tình cảm từng giờ trổ hoa
Cháu mừng, chú Đặng ghé nhà
Mang hương cuộc sống làm quà tặng nhau.

09/06/2013