Người Đẹp
Trường Phi Bảo
Những người đẹp có bao giờ hạnh phúc
Sáng khuôn trăng, nhã nhặn nét kiêu sa
Tạo hoá buồn nên tạo những thân ngà
Nhằm che lấp muôn cuộc vui chưa thoả
Người càng đẹp, tình yêu càng đắt giá
Son phấn nào đã mua chuộc ngây thơ
Nét hồn nhiên chìm theo dấu bụi mờ
Lòng chớm nở cánh xuân mơ rất mộng
Thương người đẹp đã làm tươi cuộc sống
Mà hạnh phúc là khát vọng vô biên
Mải sa chân hố thẳm, vực tình - tiền
Vùng biển chết chẳng còn nguyên tiết hạnh
Xót người đẹp một thời không đủ cánh
Nhan sắc kia chẳng bay tới vĩnh hằng
Mai tàn úa thì đời như trái đắng
Thế giới này có ngoảnh mặt quay lưng
Ta chẳng đẹp như người nên dửng dưng
Mang hạnh phúc qua lưng chừng con dốc
Cần chi đẹp cho nghiêng thành, nghiêng nốc
Khổ cho người, đời cũng có vui đâu
Này người đẹp, sao mắt lệ hoen sầu
Ru cô đơn theo năm dài, tháng hạn
Bước lãng du, xa rồi bao cánh nhạn
Vòng tay gầy đâu ôm nổi thế gian.
16/06/2013
Trường Phi Bảo
Những người đẹp có bao giờ hạnh phúc
Sáng khuôn trăng, nhã nhặn nét kiêu sa
Tạo hoá buồn nên tạo những thân ngà
Nhằm che lấp muôn cuộc vui chưa thoả
Người càng đẹp, tình yêu càng đắt giá
Son phấn nào đã mua chuộc ngây thơ
Nét hồn nhiên chìm theo dấu bụi mờ
Lòng chớm nở cánh xuân mơ rất mộng
Thương người đẹp đã làm tươi cuộc sống
Mà hạnh phúc là khát vọng vô biên
Mải sa chân hố thẳm, vực tình - tiền
Vùng biển chết chẳng còn nguyên tiết hạnh
Xót người đẹp một thời không đủ cánh
Nhan sắc kia chẳng bay tới vĩnh hằng
Mai tàn úa thì đời như trái đắng
Thế giới này có ngoảnh mặt quay lưng
Ta chẳng đẹp như người nên dửng dưng
Mang hạnh phúc qua lưng chừng con dốc
Cần chi đẹp cho nghiêng thành, nghiêng nốc
Khổ cho người, đời cũng có vui đâu
Này người đẹp, sao mắt lệ hoen sầu
Ru cô đơn theo năm dài, tháng hạn
Bước lãng du, xa rồi bao cánh nhạn
Vòng tay gầy đâu ôm nổi thế gian.
16/06/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét