Trở Về Gối Mẹ Thương Mong
Trường Phi Bảo
Cả cuộc đời mẹ hy sinh
Có phút nào chịu để mình thảnh thơi
Thương chồng vất vả ngược xuôi
Thương con nuôi dạy nên người gắng chăm
Thân cò, cái vạc ngàn năm
Nắng mưa dầu dãi trăm năm đi về
Mẹ là hình bóng thôn quê
Mộc mạc, dung dị, con đê, đường làng
Dòng sông với chuyến đò ngang
Bờ tre, gốc rạ, trăng vàng, lúa non
Thuỷ chung lòng mẹ sắt son
Vẫn lo vun vén vuông tròn nghĩa nhân
Cho con dáng vẻ thanh tân
Cho con vững bước dấn thân vào đời
Mẹ mong con vẹn nụ cười
Lặng trong nước mắt những lời hát ru
Tình mẹ dịu mát tâm tư
Thoảng hương tinh khiết, mùa thu yên lành
Xuân qua, bạc sợi tóc xanh
Con sợ chiếc lá xa cành mẹ ơi
Sợ ngày bỏ ánh mặt trời
Hoàng hôn khuất núi, chơi vơi biển lòng
Trở về gối mẹ thương mong
Ngậm ngùi trẻ khóc màu bông ai cài
Ước gì mùa chẳng đổi thay
Xuân không thể tới mẹ hoài bên con.
20/07/2013
Trường Phi Bảo
Cả cuộc đời mẹ hy sinh
Có phút nào chịu để mình thảnh thơi
Thương chồng vất vả ngược xuôi
Thương con nuôi dạy nên người gắng chăm
Thân cò, cái vạc ngàn năm
Nắng mưa dầu dãi trăm năm đi về
Mẹ là hình bóng thôn quê
Mộc mạc, dung dị, con đê, đường làng
Dòng sông với chuyến đò ngang
Bờ tre, gốc rạ, trăng vàng, lúa non
Thuỷ chung lòng mẹ sắt son
Vẫn lo vun vén vuông tròn nghĩa nhân
Cho con dáng vẻ thanh tân
Cho con vững bước dấn thân vào đời
Mẹ mong con vẹn nụ cười
Lặng trong nước mắt những lời hát ru
Tình mẹ dịu mát tâm tư
Thoảng hương tinh khiết, mùa thu yên lành
Xuân qua, bạc sợi tóc xanh
Con sợ chiếc lá xa cành mẹ ơi
Sợ ngày bỏ ánh mặt trời
Hoàng hôn khuất núi, chơi vơi biển lòng
Trở về gối mẹ thương mong
Ngậm ngùi trẻ khóc màu bông ai cài
Ước gì mùa chẳng đổi thay
Xuân không thể tới mẹ hoài bên con.
20/07/2013