Tổng số lượt xem trang

25/5/13

Chiếu Em

Chiếu Em
Trường Phi Bảo



Chiếu em không có bện hình,
Không Rồng với Phượng sóng tình làm đôi.
Dù rằng chiếu cũ mà thôi,
Vẫn đủ nồng ấm cho người nghĩ chân.

Chiếu em đan nghĩa xen nhân,
Trọng bậc quân tử, thâm ân người hiền.
Một đời chiếu biết se duyên,
Liễu trăng có sẵn thề nguyền... mai sau!

Đẹp lòng trầu thắm, xanh cau,
Thì dù xa cách tình nhau... vẫn nồng.
Tương tư gieo ý thơ hồng,
Bắc - Nam xa lắc, mong mong, chờ chờ.

Chuyện xưa tích cũ dại khờ,
Đừng như Ngưu - Chức bên bờ sông Ngân.
Chiếu em dệt mộng tầm xuân,
Đâu vô tình để bâng khuâng... anh buồn!

26/05/2013

Cầu May Lá Lại Xanh Cây

Cầu May Lá Lại Xanh Cây
Trường Phi Bảo


Đêm qua giông tố màng trời,
Cây vườn phụ lá, khóc người phụ ta.

Sớm mai quét lá thềm nhà,
Lá xanh, lá úa, sâu già, lá khô.

Ta gom lá để xây mồ,
Nắng khiêm nhường nắng, chiều xô đổ chiều.

Tim còn một chút lửa yêu,
Thôi thì đốt sạch những điều thơ ngây.

Cầu may lá lại xanh cây,
Để không khỏi tiếc mộng gầy đêm qua.

26/05/2013

Tìm

Tìm
Trường Phi Bảo


Rượu chồng uống chửa say
Chén vợ tràn sóng sánh
Môi ấm tìm môi lạnh
Ru tình tận mây xanh.

26/05/2013

Riêng Chỉ Kiếp Này

Riêng Chỉ Kiếp Này
Trường Phi Bảo


Là hoa, sớm nở tối tàn,
Si mê ong bướm mơ màng phút giây.
Một khi sắc rửa, hương phai,
Bướm ong hờ hững xa bay mặc tình.

Là trúc, trúc mọc đầu đình,
Cho người hát xướng tự tình câu ca.
Nếu không phải gió la đà,
Trúc đâu nghiêng ngã mà ra điệu chèo.

Là em, chút phận bọt bèo,
Khúc sông duyên phận gieo neo kiếp đời.
Nhờ trời rớt mảnh thơ rơi,
Mới hay lòng nhặt về chơi với buồn.

Buồn này! ướp mật, ủ hương,
Ngọt ngào, tha thiết, nhớ thương, mặn nồng.
Biết anh, em đã có chồng,
Biết em, anh cũng là chồng một ai.

Tâm tư khắc khoải then cài,
Thì thôi gắng giữ trong ngoài ấm êm.
Đừng đem giông gió qua thềm,
Chỉ mong chung thuỷ vẹn thêm đôi phần.

Chiếu thơ em trải bâng khuâng,
Mời anh thả chữ gieo vần thành đôi.
Kiếp này, chỉ kiếp này thôi,
Còn bao nhiêu kiếp xa xôi... vẫn chờ!


25/05/2013

Chung Bước Đời Thơ

Chung Bước Đời Thơ
Trường Phi Bảo


Xua tan giá lạnh đêm trường
Bằng muôn tơ nắng yêu thương đầu ngày
Nỗi buồn rồi sẽ nguôi ngoai
Nỗi đời thế sự trần ai chẳng màng

Không cần phải biết thiên đàng
Bởi thơ khoác áo huy hoàng hồn ta
Không cần phù phiếm sa hoa
Trong thơ dung dị nét ngà rất duyên

Người quay lưng với bình yên
Đi tìm mê đắm hão huyền sắc hương
Ta về gom mảnh vỡ gương
Ghép lành cuộc sống nồng hương thơm lòng

Ủ tim thắp ngọn lửa hồng
Có thơ chung bước...

đời không lạnh lùng!

25/05/2013

24/5/13

Vì...

Vì...
Trường Phi Bảo


Vì người đi mãi thành đường
Đường mòn vì dấu chân thường ngang qua
Vẫn khao khát một mái nhà
Nắng mưa trú tạm thân ta tháng ngày

Vì tình ôm chẳng tròn tay
Tay gầy giữ lấy mộng gầy xanh xao
Đời nửa thật, nửa chiêm bao
Bình yên là những phút xao xuyến lòng

Vì duyên phận lắm long đong
Soi trong màu mắt mênh mông biển hồ
Tìm không ra bến, ra bờ
Lẻ loi mình với thơ chờ đợi nhau.

24/05/2013

Cõi Ảo Tình Thật

Cõi Ảo Tình Thật
Trường Phi Bảo


Cõi ảo mà tình có ảo đâu,

Tiếng thơ da diết gợi niềm sầu.
Người đi áo mỏng,
vương màu khói
Người ở chạnh lòng,
ngát hương ngâu.

Hạnh phúc đêm mơ, hạnh phúc buồn,
Tình trong trí tưởng mãi nhớ luôn.
Bên chồng chiếc bóng
quen hờn tủi,
Lệ đẫm mi gầy,
anh có thương?

24/05/2013

23/5/13

Hương Say Vị Buồn

Hương Say Vị Buồn
Trường Phi Bảo


Ước gì anh đến chiều nay,
Giữa chợ tình, giữa tim ai đợi chờ.
Dẫu là chậm, muộn mằn mơ,
Cầm bằng em hẹn mỗi thơ... ước lời!

Lối qua đã trật kín người,
Tìm anh khắp cả một trời nhớ thương.
Mỗi mình, mình lại đơn phương,
Chợ tình duyên thắm, hồn vương tơ lòng.

Bây giờ thoát kiếp phòng không,
Trầu cau dạm ngõ, em sang sông rồi.
Nụ cười đã vỡ làm đôi,
Chợ tình thưa bóng, vắng người chợ tan.

Khi về, muộn lỡ đò ngang
Đường yêu rêu phủ, bướm vàng thôi bay
Ước gì anh đến xế ngày
Chút hương lòng cũ còn say vị buồn.

23/05/2013

Hỏi Anh

Hỏi Anh
Trường Phi Bảo


Yêu thơ, rồi tới yêu em,
Liệu "tình yêu" ấy có bền không anh?
Khéo mơ, mơ mộng, mộng thành,
Hay mơ để mộng tan tành vỡ đôi.
Trong thơ khác với ngoài đời,
Đời thì rộng lắm, thơ thời nông sâu.
Dại khờ chẳng biết do đâu?
Chuyển giao tâm ý qua câu chữ nồng.
Cũng là yêu, ghét, chờ, mong,
Cũng là thương, nhớ, đợi, trông... đây mà.
Nhưng nào hiểu được người ta,
Với thơ dịu ngọt, hay là bướm bay
Hoa nào cũng đắm, cũng say,
Cho lòng mãi nghĩ qua ngày, trắng đêm.
Nhớn rồi chẳng thích trốn tìm,
Phải duyên?
phải nợ?
đôi tim nhịp hoà!


23/05/2013

Hãy Hiểu Lòng Em

Hãy Hiểu Lòng Em
Trường Phi Bảo



Đò ngang lỡ chuyến,
sao còn luỵ ?
Thà đừng gặp gỡ,
chẳng từ ly !
Lửa mới nhen lòng,
tình đã tắt !
Giông tố đời nhau...,
buổi phân kỳ !

Áo cưới may rồi
...anh chợt đến
Có nợ nần đâu ?
chỉ muộn duyên !
Duyên muộn, nên tình
không đổ bến,
Xin hiểu thân em
ván đóng thuyền.

23/05/2013

21/5/13

Em Người Con Gái Việt Nam

Em Người Con Gái Việt Nam
Trường Phi Bảo


Em người con gái Việt Nam
Chịu thương, chịu khó chẳng cam chịu mình
Chào đời đã hết chiến chinh
Biết bao xương máu nuôi tình quê hương

Cho em cuộc sống đời thường
Nhớ công dựng nước, mở đường, cha ông
Các bác vun đắp xới trồng
Các anh nghĩa đảm giữ lòng kiên trung

Cảm ơn những Mẹ anh hùng
Chở che bom đạn soi cùng lối đi
Mất chồng khi tuổi xuân thì
Tiễn con bạc tóc vẫn ghì nắng mưa

Noi gương phụ nữ ngày xưa
Em người con gái tuổi vừa tròn trăng
Ấu thơ nhiều ít nhọc nhằn
Chăm đời gắng học đỡ đần mẹ cha

Chân đi khắp chốn người ta
Vẫn thèm một góc quê nhà mến yêu

21/05/2013

20/5/13

Vẫn Yêu

Vẫn Yêu
Trường Phi Bảo


Trầu cay
quyện với Cau nồng
Tình chồng nghĩa vợ
một lòng sắt son
Mặc cho nước chảy đá mòn
Mặc cho danh lợi - người - còn đuổi nhau

Hai mình duyên trước, tình sau
Tóc xanh dù đổi thay màu... vẫn yêu.

20/05/2013

Đời Đá Vàng

Đời Đá Vàng
Trường Phi Bảo


Với cuộc đời - sống thảo hiền,
Em tin hạnh phúc, tình duyên sẽ lành.
Như cây trái ngọt trên cành
Trúng mùa đắt quả, phận xanh, phước dầy.
Em tin nhân quả đời nầy
Đừng gieo chi gió, đừng bày thêm giông
Yêu thơ bằng cả tấm lòng
Đơn sơ dung dị son hồng nét môi
Mắt nhìn trìu mến, thương thôi
Chẳng ai đen bạc, chẳng người dối gian
Em tin vào trái tim chàng
Thuỷ chung xin buộc đá vàng đời nhau.

20/05/2013

Thất Tình Có Thật Là Đau

Thất Tình Có Thật Là Đau
Trường Phi Bảo


Thất tình có thật là đau
Người đi một nửa hồn nhau lịm dần
Nửa còn thơ thẩn bâng khuâng
Mơ về cánh nhạn, tím chân trời buồn

Thất tình có thật đáng thương
Ngày sầu, đêm héo tơ vương kiếp tằm
Mỗi mình, mỗi góc lặng thầm
Suy tư, trăn trở đứng nằm không yên

Thất tình có thật vô duyên
Người gieo người những muộn phiền đắng cay
Vòng tay buông nhẹ vòng tay
Ngăn đôi dòng lệ tim này còn rung

Ờ thì vui hết vui chung
Đơn phương nhung nhớ, lạnh lùng người ta
Thất tình có thật xót xa
Con đường xưa cũ ngang qua chạnh lòng

Bóng chiều đổ xuống mênh mông
Bóng mình quạnh quẻ đổ chồng thời gian.

20/05/2013