Vần Thơ Ai Oán
Trường Phi Bảo
Tôi ngồi gieo lại vần thơ
Để ráp chữ "nhớ", còn chờ chữ "thương"
Bỗng dưng rụng chữ "chán chường"
Trái tim yêu vỡ ai lường ly tan
Bướm ong cũng một chữ "chàng"
Thuỷ chung lắm, cho mình nàng đắng cay
Mối tình tưởng gió, mơ mây
Xót xa níu lấy thơ ngây thuở đầu
Ngỡ ngàng tôi dệt chữ "sầu"
Mắt rưng rưng lệ lại cầu chữ "bi"
Ủ dột tôi viết thành "si"
Vần thơ ai oán gieo chi tiếng "buồn".
19/08/2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét