Tổng số lượt xem trang

5/12/11

Em Nàng Tiên Lạc Xuống Đời



Em Nàng Tiên Lạc Xuống Đời

Trường Phi Bảo

Trăm năm chỉ một đêm này,
Em ham tục luỵ chịu đày nhân gian.
Thân em vóc ngọc, mình vàng,
Chỉ vì nặng chữ tình mang trong lòng.

Tiên nữ chán cảnh nằm không,
Một hôm hạ giới đem lòng yêu anh.
Đâu ngờ trái ý cao xanh,
Nỗi đau tiền kiếp lại dành cho nhau.

Áo tiên giờ đã bết nhàu,
Cốt tiên giờ cũng nhuốm màu bi ai.
Trần trụi cả một hình hài,
Đêm mơ trái cấm, vòng tay người tình.

Chắc là duyên nợ ba sinh,
Tơ hồng se lối cho mình tròn đôi.
Em nàng tiên lạc xuống đời,
Theo anh đi khắp biển trời nhớ thương.

30/07/2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét