Vết Sẹo
Trường Phi Bảo
Người xa năm tháng cũng qua,
Sao còn vết sẹo liền da thịt mình.
Ngõ yêu phong kín ân tình,
Vết sẹo dành để cho mình nhớ ai.
Cô phòng rét lạnh bờ vai,
Mắt thăm thẳm mộng, mộng dài đêm sâu.
Hằn trong tâm thảm từ lâu,
Bóng hình xưa vẫn nỗi sầu nhói tim.
Thời gian lặng lẽ nghiêng thềm,
Vết thương thành vết sẹo mềm buồn không?
Người xa bỏ lại mùa đông,
Lòng ăm ắp gió tình mong manh tình.
Khó nguôi kỷ niệm chúng mình,
Vết sẹo giữ mãi làm tin kiếp này.
07/12/2011
Trường Phi Bảo
Người xa năm tháng cũng qua,
Sao còn vết sẹo liền da thịt mình.
Ngõ yêu phong kín ân tình,
Vết sẹo dành để cho mình nhớ ai.
Cô phòng rét lạnh bờ vai,
Mắt thăm thẳm mộng, mộng dài đêm sâu.
Hằn trong tâm thảm từ lâu,
Bóng hình xưa vẫn nỗi sầu nhói tim.
Thời gian lặng lẽ nghiêng thềm,
Vết thương thành vết sẹo mềm buồn không?
Người xa bỏ lại mùa đông,
Lòng ăm ắp gió tình mong manh tình.
Khó nguôi kỷ niệm chúng mình,
Vết sẹo giữ mãi làm tin kiếp này.
07/12/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét