Đừng Thơ Nhé!
Trường Phi Bảo
Đời là thực
Đời không như Mộng
Chỉ một đêm mà tóc đã đổi màu.
Đa cảm thế thì dễ tổn thương nhau
Mỗi ngày qua, lại đau thêm một chút
Muốn hoá thân
nhưng ngại từng giây phút
Lỡ lạc lòng, đánh mất chính mình đi.
Người đời thường ưa thói Tham - Sân - Si
Đối diện Đời với Tâm chưa nổi sóng
Sao Thơ còn nghiêng dòng lệ nóng
Rót vào Ta
những khúc bỗng trầm.
Thà vô cảm với một trái tim câm
Còn hơn câm trong muôn ngàn lý lẻ
Muốn sống thật!
mà thôi, đừng Thơ nhé!
Cứ mặc Người..., Ta tự huyễn hoặc Ta.
07/06/2012
Trường Phi Bảo
Đời là thực
Đời không như Mộng
Chỉ một đêm mà tóc đã đổi màu.
Đa cảm thế thì dễ tổn thương nhau
Mỗi ngày qua, lại đau thêm một chút
Muốn hoá thân
nhưng ngại từng giây phút
Lỡ lạc lòng, đánh mất chính mình đi.
Người đời thường ưa thói Tham - Sân - Si
Đối diện Đời với Tâm chưa nổi sóng
Sao Thơ còn nghiêng dòng lệ nóng
Rót vào Ta
những khúc bỗng trầm.
Thà vô cảm với một trái tim câm
Còn hơn câm trong muôn ngàn lý lẻ
Muốn sống thật!
mà thôi, đừng Thơ nhé!
Cứ mặc Người..., Ta tự huyễn hoặc Ta.
07/06/2012