Tổng số lượt xem trang

8/6/13

Mình Ơi!

Mình Ơi!
Trường Phi Bảo

Vọng phu hoá đá chờ chồng
Anh thân chiến mã xa lòng em yêu
Dặm trường thương nhớ bao nhiêu
Lạnh lùng sương gió phủ chiều biệt ly

Bao đêm lệ đẫm rèm mi
Ngắm đôi gối cưới ai bi gợi sầu
Đời trai nghĩa cả ơn sâu
Tình nhà, nợ nước ví dầu khó qua

Hai vai nặng gánh sơn hà
Đợi anh nhạt phấn, phai hoa... mấy mùa
Hành quân đánh trận nắng mưa
Bạc màu vai áo người xưa chửa về

Dọc ngang đời lính mải mê
Xuân xanh tiếc tóc nuôi thề trăm năm
Phòng không bóng chiếc âm thầm
Con thơ bập bẹ chỗ nằm ê a

Đất quê ấm áp hồn cha
Mai sau theo bước sơn hà lập công
Ngày em nhận được xác chồng
Hai mươi năm lẽ mặn nồng vẫn duyên

Không nhập vào đá linh thiêng
Hai mươi năm nữa con hiền giống anh
Chân vui nhịp bước quân hành
Bốn phương một cõi yên lành mình ơi!


08/06/2013

7/6/13

Vườn Em

Vườn Em
Trường Phi Bảo

Một bài thơ
sáng tâm hồn
Một bài thơ
rọi rõ nguồn
tin - yêu
Cảm ơn
ngày tháng thật nhiều
Quanh mình còn biết
bao nhiêu tình người
Lời chị
làm ấm môi cười
Bốn mùa
phảng phất hương đời
trầm nhu
Lời chị
gió mát mùa thu
Đọng giọt sương sớm
chim gù ban mai
Lời chị
ngọt trái cành sai
Cây lành đắt quả
thơm hoài thời gian
Vườn em
đón bước chị sang
Buồn vui chia sớt
ủi an đỡ lòng.

07/06/2013

Lời Thơ Anh

Lời Thơ Anh
Trường Phi Bảo

Lời thơ anh viết cho em
Là mong hạnh phúc êm đềm mãi trôi
Đọc thơ anh thật bồi hồi
Mong em sống khoẻ mãi thôi chẳng buồn

Lời thơ nồng cháy yêu thương
Ủi an em những canh trường cô đơn
Trông chồng mắt dỗi, mắt hờn
Bồng con tựa cửa chập chờn cơn mê

Em là hoa của đồng quê
Xót xa thơ lại tái tê nỗi lòng
Nợ duyên như bếp lửa hồng
Không yêu phải cháy hết lòng củi than

Gió rung rinh, cánh hoa tàn
Thì thôi cũng phận hồng nhan trách gì
Cho nhiều chẳng nhận được chi
Lời thơ anh viết ờ thì... em đau

Dẫu sao duyên cũng nợ nhau
Nhà anh anh ở, thương sao nhà người
Lánh buồn, chọn sắc áo tươi
Anh mong em nở nụ cười thật xinh

Lời thơ anh viết cảm tình
Đắn đo, trăn trở với hình bóng em
Ngại chi giông tố qua thềm
Em xin cất hộ nỗi niềm anh trao.

07/06/2013

6/6/13

Con Đò Đời Chị

Con Đò Đời Chị
Trường Phi Bảo
Mến tặng cô Tuyết Tuyết


Dòng sông, bến nước còn đây
Và con đò ấy vẫn ngày ngày sang
Đưa người qua bến vinh quang
Chân trời rộng mở ngập tràn nắng mai

Chị tôi vẫn mái tóc dài
Vẫn đôi mắt ấm, vẫn hoài niềm thương
Chị yêu bụi phấn, giảng đường
Chị yêu mái ngói, sân trường, trẻ thơ

Bây giờ vẫn bóng thẩn thờ
Đa đoan chị mãi đợi chờ bến xưa
Để rồi sớm đón, chiều đưa
Con đò chẳng quảng nắng mưa nhọc nhằn

Thương chị lòng lắm băn khoăn
Vẫn bao nhiêu chuyện trở trăn đời thường
Thời gian dù tóc phai sương
Mà trang giáo án còn vương thắm tình

Chu toàn hạnh phúc gia đình
Và mang thầm lặng riêng mình... chị chăm
Cây đời rễ nhánh ngàn năm
Cây người uốn nắn trăm năm thành người...

06/06/2013

Trôi Theo Dòng Đời

Trôi Theo Dòng Đời
Trường Phi Bảo

Tơ người mình gở cho ra
Tơ lòng ai gở mình ra rối nhùi
Đời buồn mất trắng niềm vui
Lỡ duyên, lỡ bến, ngậm ngùi lời ru

Trông về quê cũ mịt mù
Phương này lạnh gió mùa thu, canh gầy
Mơ ngày tháng cũ thơ ngây
Lời ru chẳng trọn vòng tay ân tình

Chờ đêm khắc khoải ru mình
Con là điểm tựa niềm tin cuộc đời
Mẹ xin đánh đổi xuân thời
Chỉ mong con nở nụ cười môi ngoan

Lời ru đắng nghĩa tào khang
Xót xa lắm, giấu lệ tràn mắt sâu
Ầu ơ rồi lại ơ ầu
Dòng sông vẫn chảy dạ sầu vẫn đeo

Tình người không bến để neo
Nên lời ru mãi trôi theo dòng đời.

06/06/2013

5/6/13

Ơn Các Anh

Ơn Các Anh
Trường Phi Bảo

Đã đi qua lằn tên, mũi đạn
Bước hiên ngang, trí đảm, kiên trung
Những người trai, ơi những người hùng
Lòng thơm hoa, toả hương cuộc sống

Anh nằm xuống đời thêm nóng bỏng
Đất quê mình là thịt, là xương
Từng viên gạch nối từng con đường
Dù muôn hướng, chung về Tổ Quốc

Giờ nằm đây, các anh say giấc
Hồn có rung theo nhịp quân hành
Giờ chim hót, và trời trong xanh
Hồn có nhớ tháng năm tăm tối

Cơn ác mộng, áo đẫm mồ hôi
Đêm sốt rét nằm trong lồng địch
Hận tiếng súng thù dòng máu chảy
Nước non này bờ cõi cha ông

Gánh giang san, chung một tấm lòng
Mang tự do đắp xây Độc Lập
Đời no ấm, dân mình hạnh phúc
Thanh bình ơi yêu quá quê tôi.

05/06/2013

À Ơi... Ru

À Ơi... Ru
Trường Phi Bảo

Ru chồng nát cả cõi lòng
Ru con ngủ giấc say nồng trời trưa
Ru ngày nắng lẫn ngày mưa
Ru nụ cười héo, cho vừa lệ rưng

À ơi thương ngóng người dưng
Ru nhau tình nghẹn lưng chừng dốc tim
Hoa cau rụng trắng bên thềm
Vườn trầu hanh lá tắt niềm hương yêu

Hết ru sớm lại ru chiều
Đêm tàn, cánh võng hắt hiu nỗi buồn
Vẽ cho tròn, vun cho vuông
Mỏi mòn trông đợi sầu vương ơi à...

05/06/2013

Nhớ

Nhớ
Trường Phi Bảo

Muôn đời bướm nhớ tình hoa
Sông dài nhớ bãi, đò qua nhớ người
Thi nhân nhớ mắt trăng ngời
Biển và thuyền mãi không rời nhớ nhau
Ba sinh trầu nhớ nhung cau
Rừng xanh nhớ gió bạc màu lá non
Tim yêu gợi nhớ lòng son
Mơ hình tưởng bóng, đêm còn nhớ ư?
Cây Đa bến nước tương tư
Thương quê hương nhớ lời ru cội nguồn
Ngày về, tháng nhớ năm luôn
Thịt da nhớ áo thơm hương lại nồng
Rượu say nhớ ý thơ hồng
Trăm năm duyên thắm nhớ mong duyên lành
Đất nhớ trời, em nhớ anh
Và ngàn sau... hạnh phúc dành riêng ta.

05/06/2013

2/6/13

Qua Miền Cỏ Gai

Qua Miền Cỏ Gai
Trường Phi Bảo

Trần gian nếu thật thiên đường
Thì niềm hạnh phúc vô thường có đâu
Không anh, phấn nhạt, hương sầu
Yêu nhau sao chẳng bạc đầu nắng mưa

Hứa rằng sớm đón, chiều đưa
Mà giờ đi sớm, về trưa mỗi mình
Gió không buộc nổi lời tình
Trách chi ai đó với mình lỡ duyên

Ờ thì em để anh yên
Mặc lòng rối rắm, muộn phiền trần ai
Hẹn thề thôi chỉ giả nai
Bụng anh em hiểu, van nài mà chi

Những ngày yêu dấu qua đi
Chuyện tình hai đứa khắc ghi sổ vàng
Sổ vàng ai lật sang trang
Cho tình hai đứa lỡ làng hở anh?

Tại vì duyên phận mỏng manh
Chớ đừng đổ lỗi cao xanh thêm buồn
Tại anh nguỵ biện cho suông
Muốn xa em để yêu thương cùng người

Chẳng đem hạnh phúc vào đời
Van anh đừng nói ngượng lời môi đêm
Thiên đường vỡ nát trong tim
Em mang nước mắt qua miền cỏ gai.

02/06/2013