Tổng số lượt xem trang

2/6/13

Qua Miền Cỏ Gai

Qua Miền Cỏ Gai
Trường Phi Bảo

Trần gian nếu thật thiên đường
Thì niềm hạnh phúc vô thường có đâu
Không anh, phấn nhạt, hương sầu
Yêu nhau sao chẳng bạc đầu nắng mưa

Hứa rằng sớm đón, chiều đưa
Mà giờ đi sớm, về trưa mỗi mình
Gió không buộc nổi lời tình
Trách chi ai đó với mình lỡ duyên

Ờ thì em để anh yên
Mặc lòng rối rắm, muộn phiền trần ai
Hẹn thề thôi chỉ giả nai
Bụng anh em hiểu, van nài mà chi

Những ngày yêu dấu qua đi
Chuyện tình hai đứa khắc ghi sổ vàng
Sổ vàng ai lật sang trang
Cho tình hai đứa lỡ làng hở anh?

Tại vì duyên phận mỏng manh
Chớ đừng đổ lỗi cao xanh thêm buồn
Tại anh nguỵ biện cho suông
Muốn xa em để yêu thương cùng người

Chẳng đem hạnh phúc vào đời
Van anh đừng nói ngượng lời môi đêm
Thiên đường vỡ nát trong tim
Em mang nước mắt qua miền cỏ gai.

02/06/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét