Con Đò Đời Chị
Trường Phi Bảo
Mến tặng cô Tuyết Tuyết
Dòng sông, bến nước còn đây
Và con đò ấy vẫn ngày ngày sang
Đưa người qua bến vinh quang
Chân trời rộng mở ngập tràn nắng mai
Chị tôi vẫn mái tóc dài
Vẫn đôi mắt ấm, vẫn hoài niềm thương
Chị yêu bụi phấn, giảng đường
Chị yêu mái ngói, sân trường, trẻ thơ
Bây giờ vẫn bóng thẩn thờ
Đa đoan chị mãi đợi chờ bến xưa
Để rồi sớm đón, chiều đưa
Con đò chẳng quảng nắng mưa nhọc nhằn
Thương chị lòng lắm băn khoăn
Vẫn bao nhiêu chuyện trở trăn đời thường
Thời gian dù tóc phai sương
Mà trang giáo án còn vương thắm tình
Chu toàn hạnh phúc gia đình
Và mang thầm lặng riêng mình... chị chăm
Cây đời rễ nhánh ngàn năm
Cây người uốn nắn trăm năm thành người...
06/06/2013
Trường Phi Bảo
Mến tặng cô Tuyết Tuyết
Dòng sông, bến nước còn đây
Và con đò ấy vẫn ngày ngày sang
Đưa người qua bến vinh quang
Chân trời rộng mở ngập tràn nắng mai
Chị tôi vẫn mái tóc dài
Vẫn đôi mắt ấm, vẫn hoài niềm thương
Chị yêu bụi phấn, giảng đường
Chị yêu mái ngói, sân trường, trẻ thơ
Bây giờ vẫn bóng thẩn thờ
Đa đoan chị mãi đợi chờ bến xưa
Để rồi sớm đón, chiều đưa
Con đò chẳng quảng nắng mưa nhọc nhằn
Thương chị lòng lắm băn khoăn
Vẫn bao nhiêu chuyện trở trăn đời thường
Thời gian dù tóc phai sương
Mà trang giáo án còn vương thắm tình
Chu toàn hạnh phúc gia đình
Và mang thầm lặng riêng mình... chị chăm
Cây đời rễ nhánh ngàn năm
Cây người uốn nắn trăm năm thành người...
06/06/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét