Tổng số lượt xem trang

21/7/12

Chứng Tích



Chứng Tích
Trường Phi Bảo


Chưa biết yêu thấy mình chưa khác lạ
Chừng yêu rồi mới mẻ cả thịt da
Người được thể say mê và khám phá
Trăm năm buồn làm chứng tích hồn ta.

21/07/2012

Lặng Lẽ Ngày Xưa



Lặng Lẽ Ngày Xưa
Trường Phi Bảo


Thiệp hồng ai khẽ trao ai
Người vui, mình lại thở dài... lạ chưa?

Vần thơ lặng lẽ ngày xưa
Lòng chưa kịp gởi gió mưa đã đầy.

21/07/2012

Thầm


Thầm
Trường Phi Bảo


Cô đơn trải nhựa dài trên lối
Viên sỏi nào lăn theo gót ta
Ngược chiều yêu không ai buồn hỏi
Chút hương thầm nhờ gió lan xa

21/07/2012

Nhớ Quê



Nhớ Quê
Trường Phi Bảo


Gió ngoại thành đẩy đưa
em về phố
Bụi đường xa lem lấm
áo nhà quê
Thèm chút hương đồng nội
- anh gởi về
Đưa tay vói...
vời vợi...
thêm...
nỗi nhớ...

21/07/2012

18/7/12

Bù Đắp



Bù Đắp
Trường Phi Bảo


Bù đắp cho sự mất mát là những sẻ chia cần thiết
Khi ta nghèo vật chất, nhân nghĩa phải giàu hơn.

Bù đắp cho thời gian là những tiếng cảm ơn
Bài học nào cũng dạy ta cách sống.

Bù đắp cho bản thân cần tình yêu cháy bỏng
Biết khoan dung khi ai đó lỡ lầm.

Thế giới ơi, Thượng Đế đâu có nhầm
Bù đắp cuộc đời em vào chính nỗi đau anh.

18/07/2012

16/7/12

Khác Biệt



Khác Biệt
Trường Phi Bảo


Vầng trăng khi tỏ, khi mờ,
Lòng em son sắt mãi chờ đợi anh.

Hằng Nga nàng chỉ trong tranh,
Còn em mới thật trong anh mối tình.

16/07/2012

Khác Biệt

Mai nầy em là vầng trăng
Anh thằng cuội với tháng năm ngồi buồn….
Rồi em em là Hằng Nga
Anh thằng Cuội giữ gốc đa trọn đời.

Nguyễn Thuỷ
 


Khác Biệt
Trường Phi Bảo


Vầng trăng khi tỏ, khi mờ,
Lòng em son sắt mãi chờ đợi anh.

Hằng Nga nàng chỉ trong tranh,
Còn em mới thật trong anh mối tình.

16/07/2012

Khoảng Trời Riêng


Đọc bài thơ Buồn Vui Một Thời của anh Thuỷ, trong em vẽ ra nhiều viễn cảnh, anh cho mượn cái cột mốc năm mươi tư làm phác thảo cho bài thơ này nha. Chúc anh luôn vui và khoẻ. Thân!


Khoảng Trời Riêng
Trường Phi Bảo


Anh vẫn sống trong kỷ niệm

Năm tư năm
buồn vui chát đắng

Một thời trai trẻ đi qua

Có thể lúc hành quân
Có khi bên chiếu lạ
Đất trời ngã nghiêng
Ngang dọc những mối tình

Trái tim anh

chan chứa muôn bóng hình
Như thước phim xưa nhập nhằng
đen trắng
Gợi lại lòng mình thầm lặng
Có một thời thương nhớ bâng khuâng

Bước gian truân!

Chí làm trai chông gai chẳng nản
Bao dục vọng nhàm chán,
Đâu thể đánh đổ anh bằng những trò đời

Năm tư năm

Chợt nghĩ đến một người
Là em?
Bỗng dưng mà gặp lại
Đôi mình
tóc nhuốm hoa râm
Anh vẫn thấy em xinh và trẻ lạ

Dù đôi mắt em

hằn dấu chân chim
Dù đôi môi em
nhợt màu son thắm
Em chính là cô Tấm
Ẩn trong cuộc đời.
Trong bí mật riêng anh

Dở dang

Ước mộng lành
Hợp rồi tan,
đành thôi… không níu kéo

Trong mỗi người

nhỏ nhoi
khoảng trời riêng

16/07/2012