Tổng số lượt xem trang

17/8/13

Lá Theo Mùa Chết











Lá Theo Mùa Chết
Trường Phi Bảo

Lá theo mùa chết, lá thu phai
Sợ gió, ngại cây, nhánh thở dài
Không thể can ngăn tình bão lốc
Tương tư vàng sắc rụng thềm ai.

Bên trời mộng cũ màu hoa rũ
Thầm đợi riêng mình khản giọng ru
Người đã nằm yên say giấc ngủ
Ta xây mồ lá khóc mùa thu.

17/08/2013

Mộng Lòng Gió Mưa






Mộng Lòng Gió Mưa
Trường Phi Bảo

Tháng ngày thôi chỉ ngẩn ngơ
Trong đôi ta vẫn chất thơ là còn
Thời gian sông cạn, đá mòn
Và tình yêu mãi sắt son với chồng

Lỡ rồi duyên phận long đong
Đừng hờn trách nữa mộng lòng gió mưa
Tình không đổ bến ngày xưa
Để con đò lạ cập bừa bờ em

Ước thì khó thể ước thêm
Đành mang trong dạ nỗi niềm nhớ thương
Kiếp tằm nên phải tơ vương
Cuộc đời chật chội, con đường hẹp đi

Người đâu gieo mối tình si
Trăm năm sổ nợ chi li phước phần
Sợi thơ vướng mắc thi nhân
Buồn thân con chữ nhọc nhằn suy tư

Lòng e ấp ý chối từ
Ngại ngần vần điệu hình như mơ hồng
Mười hai bến... lỡ dòng trong
Chiếu thơ trăn trở thương mong một người

Ngã nghiêng say chén rượu cười
Bóng anh, bóng chữ, bóng đời, bóng ai
Nhập nhoà múa bút liêu trai
Bỗng trầm thi tứ đêm dài... lại yêu!

17/08/2013

Ngày Về

 
Ngày Về
Trường Phi Bảo

Chiến tranh khắc nghiệt vô tình
Thời gian bất lực riêng mình nỗi đau
Ngày về mỏi mắt trông nhau
Quê xưa, làng cũ một màu xác xơ

Người em gái nhỏ ngây thơ
Với lời hứa hẹn "mãi chờ đợi anh"
Ngày về thân chẳng vẹn lành
Tay mang nạng gỗ, áo xanh bạc sờn

Hỡi người xa cách yêu thương
Ngày về vắng bóng áo hường, áo hoa
Nhớ em thích tím bông cà
Nên mơ áo cưới màu hoa tím buồn

Ngày về nhạt ánh trăng suông
Mình ên lối nhỏ đêm buông não nùng
Bạn lòng quên tiếng thuỷ chung
Chim quyên nức nở, thạch sùng tiếc than

Đau thương, mất mát, hoang tàn
Đi qua cuộc chiến lỡ làng duyên anh
Nhủ mình hạnh phúc mong manh
Ngày về lạc lõng khúc quanh muộn phiền.

Xa rồi đôi lúm đồng tiền
Má em hồng thẹn, hồn nhiên nụ cười
Đắng lòng dư ảnh cuộc đời
Người con gái ấy một thời mắt nai

Bây giờ màu mắt tàn phai
Còn đâu dáng ngọc trang đài thuở xưa
Dừng chân bên quán chiều mưa
Tình cờ như thể mới vừa hôm qua

Thấy người đốt mộng đời ta
Và đem liệm khối tình xa mặn nồng
Lời ru của kẻ theo chồng
Đong đưa nhịp võng nát lòng yêu thương

Ngày về ấm nắng quê hương
Nhưng tim trống lạnh đêm trường giấc mê
Hẹn em, mãi giữ câu thề
Dù trong tiền kiếp lối về lẻ loi.

16/08/2013

14/8/13

Thương Duyên Tiếc Phận





Thương Duyên Tiếc Phận
Trường Phi Bảo

Lá xanh tình thắm kiếp sau
Duyên thơ vẹn giữ theo màu thời gian
Mỗi lời thơ, mỗi chứa chan
Yêu thương đượm nét môi ngoan, mắt hiền

Nhỏ nhoi hai khoảng trời riêng
Mà sâu thăm thẳm những miền nhớ thương
Lang thang cảm xúc vấn vương
Theo cùng hoài niệm sắc hương một thời

Chung tay góp nhặt tình người
Ủi an, chia sẻ với đời buồn vui
Có thơ lòng bớt ngậm ngùi
Có anh ngày tháng ngọt bùi tim em

Vẫn dành giây phút dịu êm
Vẫn niềm tâm sự hằng đêm giải bày
Vẫn là khác một vòng tay
Vẫn manh chiếu, chén rượu say nghĩa tình

Cô đơn bóng ngả hồn mình
Người đâu gặp gỡ mối tình qua thơ
Trăm năm mộng chẳng tròn mơ
Thương duyên, tiếc phận... đôi bờ... nắng mưa...

14/08/2013

Xa Rồi Bóng Anh






Xa Rồi Bóng Anh
Trường Phi Bảo

Thì thôi ngần ấy vô tình
Có yêu, có nhớ chỉ mình đơn phương
Chờ nhau ở cuối con đường
Mà người rẽ lối về phương trời nào

Không duyên, không phận thật sao
Cô đơn sầu mộng hanh hao giấc đời
Nụ cười vỡ nát lòng tôi
Trầu cau lỗi hẹn xa rồi bóng anh.


13/08/2013

Cát Bụi Thân Ta Một Thuở Mong Chờ





Cát Bụi Thân Ta Một Thuở Mong Chờ
Trường Phi Bảo

Đời vui gặp đúng người tri kỷ. Sẽ không là vô vị khi thơ có một mình, ẩn náo sau cuộc tình, hào quang và danh vọng, thơ là lẻ sống, nên chẳng tha thiết gì với ánh sáng phồn hoa. Người con gái rời xa tuổi ngọc ngà, người đàn bà đi qua thời mơ mộng, cảm xúc rát bỏng đôi chân, nhưng tình yêu vẫn tràn trề môi mắt. Em của ngày xưa hay em của ngày nay, trái tim nhịp không đổi thay... dù thời gian nghiệt ngã, dù cuộc đời man trá, dù ai sa ngả... vẫn giữ lòng mộc mạc, đơn sơ. Khúc tri âm ngọt ngào những vần thơ, đã hoá thân ta vào muôn số phận, khổ đau không oán hận, hờn giận mấy bơ vơ, khi hết duyên hết nợ, kiếp tằm nhã hết tơ, cát bụi ôm ta một thuở mong chờ.

13/08/2013

11/8/13

Tình Thơ Mai Mãi Còn Thơ





Tình Thơ Mai Mãi Còn Thơ
Trường Phi Bảo

Gặp nhau lòng luống ngậm ngùi
Tình trong hư ảo buồn vui sớm chiều
Chia từng nỗi nhớ, niềm yêu
Lời thơ, nhịp thở, bao điều vấn vương

Giữ trong tim những mến thương
Quên đi cuộc sống đời thường đắng cay
Chén thơ mình hãy chuốt say
Điệu vần hảo hợp tháng ngày bách niên

Đừng vì một phút đảo điên
Mà làm đổ vỡ thiên duyên phận mình
Bên là nợ, bên là tình
Bên nào cũng phải liệu mình nghĩ suy

Đừng gieo chi tiếng thị phi
Với thời gian có được gì hay đâu
Mai sau chít mảnh khăn sầu
Thân này rồi cũng chôn sâu đáy mồ

Nhưng tình thơ mãi còn thơ
Cháu con tưởng tiếc lại mơ chuyện lòng
"Chuyện người lỡ chuyến xe bông
Chuyện người con gái lấy chồng xứ xa"

Những dòng hoài niệm thiết tha
Gửi vào khoảng trống hồn ta lấp đầy!


11/08/2013

Mình Không Mắc Nợ Đời Nhau






Mình Không Mắc Nợ Đời Nhau
Trường Phi Bảo

Phải lứa thì mới đẹp đôi
Phải duyên đúng phận yêu người cũng yêu
Phải lòng thương thật là nhiều
Phải trăm năm vẹn bao điều ước mơ

Tiếc thời gian chẳng đợi chờ
Nên con tim tới bây giờ vẫn đau
Mình không mắc nợ đời nhau
Nhắc làm chi chuyện trầu cau kiếp này!

11/08/2013