Tổng số lượt xem trang

14/8/13

Cát Bụi Thân Ta Một Thuở Mong Chờ





Cát Bụi Thân Ta Một Thuở Mong Chờ
Trường Phi Bảo

Đời vui gặp đúng người tri kỷ. Sẽ không là vô vị khi thơ có một mình, ẩn náo sau cuộc tình, hào quang và danh vọng, thơ là lẻ sống, nên chẳng tha thiết gì với ánh sáng phồn hoa. Người con gái rời xa tuổi ngọc ngà, người đàn bà đi qua thời mơ mộng, cảm xúc rát bỏng đôi chân, nhưng tình yêu vẫn tràn trề môi mắt. Em của ngày xưa hay em của ngày nay, trái tim nhịp không đổi thay... dù thời gian nghiệt ngã, dù cuộc đời man trá, dù ai sa ngả... vẫn giữ lòng mộc mạc, đơn sơ. Khúc tri âm ngọt ngào những vần thơ, đã hoá thân ta vào muôn số phận, khổ đau không oán hận, hờn giận mấy bơ vơ, khi hết duyên hết nợ, kiếp tằm nhã hết tơ, cát bụi ôm ta một thuở mong chờ.

13/08/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét