Tổng số lượt xem trang

22/10/11

Lòng Quê Hoài Niệm



Lòng Quê Hoài Niệm
Trường Phi Bảo - ĐQL


Lòng quê vật đổi sao dời,
Em lên phố thị thành người cao sang.
Diêu bông lá chịu hàm oan,
Phải mang lấy tiếng trái ngang cuộc tình.

Thiết gì thề hẹn ba sinh,
Mà anh nhắc khéo duyên mình thêm chi.
Trời quê đổ lệ thắm mi,
Hồn em chết lặng từ khi xa nhà.

Đánh mất rồi nết thật thà,
Nụ cười trong trẻo mặn mà duyên ưa.
Bẽ bàng con bé ngày xưa,
Diêu bông lá đố anh thua cuộc đời.

Người ta chín bạc vàng mười,
Người ta mua chuộc tim người anh yêu.
Để sớm mai, đến tàn chiều,
Anh ngồi tiếc chiếc lá diêu thuở nào.

Thôi đừng ngơ ngẩn chiêm bao,
Lòng quê tha thiết đành sao hững hờ.
Chỉ còn đôi ánh sao mờ,
Ngỡ đôi mắt ấy vẫn chờ đợi em.


Để rồi lặng ngắm sao đêm,
Lặng riêng, riêng ngắm đau êm một mình.
Sáng ra chim hót trên cành,
Mà nghe không rõ phải đành ngẩn ngơ.

Bất ngờ giăng bụi mưa thưa,
Làm chùm hoàng cúc bất ngờ buồn tênh.
Giơ tay đón giọt chông chênh,
Gieo mưa vào nắng, gập gềnh tim yêu

Niềm quê quyến khói rơm chiều,
Em xa còn nhớ cánh diều tuổi thơ.
Hằng đêm trong ánh sao xưa,
Anh tìm đôi mắt đong đưa một thời.

Vẫn tìm thấy đó em ơi,
Từ trong sâu thẳm vẫn ngời vu vơ.


10/2011

Chưa Bao Giờ Em Nghĩ...















Chưa Bao Giờ Em Nghĩ...
Trường Phi Bảo


Chưa bao giờ em nghĩ phải xa anh

Cho tới chết... chưa lần nào em tưởng
Người cao sang đời nhìn ta ngất ngưỡng
Nghịch mùa duyên đành rẽ hướng tâm hồn

Chưa bao giờ chuyện cũ muốn vùi chôn

Bóng hình anh đâu đành đem tẩm liệm
Người sáng chói ánh hào quang mặc niệm
Danh vọng nào bóp nát hai trái tim

Chưa bao giờ đôi môi phải lặng im

Em khổ sở ngàn lần hơn thế nữa
Suốt đời em cháy dở như ngọn lửa
Thèm được yêu và khao khát được cười

Chưa bao giờ em nghĩ... phải quên thôi!

Tình yêu anh có nhẽ nào mất trắng
Trong trí em là màn đen tỉnh lặng
Lúc riêng tư sao thao thức một mình.

23/10/2011

Nhắn Cánh Cò

 
 
Nhắn Cánh Cò
Nguyễn Ngân - Trường Phi Bảo



Cái cò mày có nhớ không
Mẹ mày lặn lội dưới đồng ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa
Bát cơm mẹ độn muối dưa qua ngày
Bờ vai mẹ héo lại gầy
Đường xa gánh nặng nuôi mày cò ơi




Một mai cò nhớn khôn rồi,
Đủ lông, đủ cánh qua trời tự do.
Nhớ công dưỡng dục nha cò,
Đừng quên bóng mẹ chăm lo sớm chiều.
Chịu thương, chịu khó thật nhiều,
Chỉ mong cò học được nhiều điều hay.
Đem tài đức đi dựng xây,
Quê cha đất tổ chung tay giữ gìn.
Cò ơi, mẹ đã hy sinh,
Một đời vất vả nuôi tình yêu thương.
Dù cò bay khắp muôn phương,
Nhớ lời ru mẹ vấn vương mà về.



22/10/2011

Lỗi Hẹn Lá Diêu Bông



Lỗi Hẹn Lá Diêu Bông
Trường Phi Bảo


Con cóc nó kiện ông trời
Sao anh
anh nở
kiện người anh yêu
Muộn mằn
nên lỡ duyên Kiều
Biết tìm đâu được lá diêu bông buồn

Trăm năm
thôi chỉ vở tuồng
Mình không duyên phận
chớ hờn trách nhau
Dẫu anh tìm tận kiếp sau
Lá xanh, lá đỏ đâu nào... lá em!

Thuyền xưa
lướt sóng rời tim
Người anh yêu trót như chim sổ lồng
Kiện chi nguyệt lão tơ hồng
Se nhằm mối chỉ đau lòng em thôi.

Diêu bông

em lỗi hẹn rồi
Tình như con nước
dạt trôi lững lờ
Đôi lòng không một bến bờ
Đành chôn vùi hết mộng mơ ban đầu.

22/10/2011

21/10/11

Lòng Quê



Lòng Quê
Trường Phi Bảo


Lòng quê vật đổi sao dời
Em lên phố thị thành người cao sang
Diêu bông lá chịu hàm oan
Phải mang lấy tiếng trái ngang cuộc tình

Thiết gì thề hẹn ba sinh
Mà anh nhắc khéo duyên mình thêm chi!
Trời quê đổ lệ ướt mi
Hồn em chết lặng từ khi xa nhà

Đánh mất rồi nết thật thà
Nụ cười trong trẻo mặn mà duyên ưa
Bẽ bàng con bé ngày xưa
Diêu bông lá đố anh thua cuộc đời

Người ta chín bạc, vàng mười
Người ta mua chuộc tim người anh yêu
Để sớm mai, đến tàn chiều
Anh ngồi tiếc chiếc lá diêu thuở nào!

Thôi đừng ngơ ngẩn chiêm bao
Lòng quê tha thiết, đành sao hững hờ
Chỉ còn đôi ánh sao mờ
Ngỡ đôi mắt ấy vẫn chờ đợi em.

21/10/2011

20/10/11

Cuối Trời Hoàng Hôn



Cuối Trời Hoàng Hôn
Trường Phi Bảo


Lần theo một cánh cò bay

Tìm về quê mẹ nhớ ngày còn thơ
Ngút ngàn...
dịu vợi...
xa mờ...
Đường xưa lối cũ
thẩn thờ... bóng trăng!

Thời gian

khắc dấu ăn năn
Trên môi sám hối
tím lằn son phai
Khi xa đêm thẳm tình dài
Ra đi là bỏ lại ai mối tình

Đau đời đá sỏi

chung trinh
Thương chim lẻ bạn
một mình kêu than
Quặn lòng nát cả tâm can
Đò tình đem cắm suối vàng chờ trông

Chưa tìm được lá diêu bông

Đành thôi lỡ bước sang sông...
muộn chiều
Bướm vàng
đậu nhánh cô liêu
Mù u đắng ngọn
gió hiu hiu buồn

Cánh cò dẫn lối về nguồn

Bơ vơ em với hoàng hôn cuối trời.

20/10/2011

Như Xưa



Như Xưa
Sông Hậu -Trường Phi Bảo

Lâu rồi
Anh mới sang nhà
thăm Em - thơ cũng đậm đà như xưa


Ông trời
lúc nắng lúc mưa
Quen lâu mà ngỡ như vừa mới quen


Thơ tình
Ta hãy còn men
Dệt thêu vần điệu... cho thêm... nồng nàn


Chuyện đời
đem kết ngàn trang
Giữ cho nhau nhé muôn vàn niềm yêu


Nắng mai
cho đến nắng chiều
bao nhiêu hạt nắng bấy nhiêu trang tình


Vầng trăng
thệ ước duyên mình
Bóng chồng lên bóng hai mình đắm say


Cánh thơ
bay bỗng lưng mây
Ngàn sau biển biếc còn ngây ngất lòng.


10/2011

19/10/11

Phôi Pha


















Phôi Pha
Trường Phi Bảo


Tình cũ như hoa rũ

Về qua bến nước xưa
Chân chợt ngang thềm cũ
Nhặt chút dư âm thừa

Chốn cũ không người cũ

Biết giờ phiêu bạt đâu
Con đò yên giấc ngủ
(Ai tiễn ai qua cầu)

Một mình trên lối cũ

Chiều muộn, cánh chim bay
Tường nhà bên rêu phủ
Dây leo chật tháng ngày

Trăng còn trong mùa cũ

Khuyết mãi chẳng tròn đầy
Kỷ niệm hoài ấp ủ
Phôi pha tình thơ ngây.

19/10/2011

18/10/11

Mộng Ước Mai Sau














Mộng Ước Mai Sau
Trường Phi Bảo


Em không là biển cả
Để nhọc thân dã tràng
Em xin làm quán trọ
Dừng chân gã lang thang

Chú chim nào bay ngang
Tối trời bơ vơ nhớ
Em nguyện làm chiếc tổ
Trên cành cây thật cao

Em không là trăng sao
Mà anh mơ, anh tưởng
Em một vầng thái dương
Soi lối đường anh đến

Anh có hoá thành mây
Hay mỏng manh sợi khói
Em sẽ là ngọn gió
Trói hồn anh suốt đời

Bốn mùa vẫn xanh tươi
Em mãi như xuân thắm
Hạnh phúc trong tay nắm
Cầm thật chắc nhé anh !

18/10/2011

17/10/11

Sang Thu


Sang Thu
Trường Phi Bảo


Giọt sương còn đọng trên mắt thu

Thổn thức lòng ta nhạc tình ru
Ngơ ngẩn Quỳnh hoa, ngơ ngẩn đợi
Dạo gót đường xưa lối bụi mù

Bụi mù lấp mất dấu người xưa

Bóng ta bé nhỏ dưới hiên mưa
Mưa thu bất chợt, mưa thu rụng
Xuyên tạt hồn ta những lạnh lùng

Thôi về với gió sang mùa mới

Quỳnh hương chừ khép cánh phai phôi
Sáng ra nháo nhác đàn chim gọi
Giật mình thương chiếc lá vàng rơi.

17/10/2011