Lòng Quê
Trường Phi Bảo
Lòng quê vật đổi sao dời
Em lên phố thị thành người cao sang
Diêu bông lá chịu hàm oan
Phải mang lấy tiếng trái ngang cuộc tình
Thiết gì thề hẹn ba sinh
Mà anh nhắc khéo duyên mình thêm chi!
Trời quê đổ lệ ướt mi
Hồn em chết lặng từ khi xa nhà
Đánh mất rồi nết thật thà
Nụ cười trong trẻo mặn mà duyên ưa
Bẽ bàng con bé ngày xưa
Diêu bông lá đố anh thua cuộc đời
Người ta chín bạc, vàng mười
Người ta mua chuộc tim người anh yêu
Để sớm mai, đến tàn chiều
Anh ngồi tiếc chiếc lá diêu thuở nào!
Thôi đừng ngơ ngẩn chiêm bao
Lòng quê tha thiết, đành sao hững hờ
Chỉ còn đôi ánh sao mờ
Ngỡ đôi mắt ấy vẫn chờ đợi em.
21/10/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét