Tổng số lượt xem trang

26/11/11

Giá Mà



Giá Mà
Trường Phi Bảo


Giá mà

xưa chẳng gặp anh
Có đâu duyên phận
mà thành một đôi.

Giờ em

hiểu phật pháp rồi
Vọng chuông, gõ mõ
thấm đời bình yên.

Tự tâm

đã có cửa thiền
Yêu đương trần tục
muộn phiền lắm thay.

Thương anh

đêm lạnh vòng tay
Ngày ru khúc nhớ
hoa lay bướm hờn.

Hồn em

thơm ngát trầm hương
Câu kinh, lời kệ
vấn vương cõi lòng.

Không tình,

còn nghĩa vợ chồng
Anh sa bể ái,
em mong đạo vàng.

Giá mà

tim chẳng lối sang
Em vào cửa phật
xâu tràng hạt mơ.

27/11/2011

25/11/11

Trăng

  

    Trăng

    Trăng luyến trần gian ngồi đỉnh núi
    Trăng buồn trũng mắt để mi mờ
    Trăng say níu gió cùng nhau mỏi
    Trăng lặn nhưng lòng vẫn ngẩn ngơ.

                      ĐQL.




Nguyệt
Trường Phi Bảo


Nguyệt thẹn mơ tình hoa liễu thắm

Nguyệt thắm duyên tròn bến ước mong
Nguyệt mong soi lối đời chung bóng
Nguyệt bóng kề đôi sắt son lòng

26/11/2011

Người Bỏ Ta Rồi Có Phải Không



Người bỏ ta rồi có phải không
Trời ơi ai xé nát tan lòng
Thương yêu biết mấy còn ly biệt
Hờn giận cho rồi hết đợi mong
Ngồi đếm hạt mưa buông rịu rã
Nằm nghe lạnh lẽo ánh trăng trông
Đêm nay ta thấy mình cô độc
Tình chết buồn xo ngọn lửa hồng

 Hồ Xuân Thu





Tình Bỏ Nhau Rồi Anh Bỏ Em
Trường Phi Bảo


Tình bỏ nhau rồi, anh bỏ em,

Tê tái hồn hoang xót nỗi niềm,
Phòng đơn bóng chiếc sầu gối lẻ
Dạ rối năm canh trĩu lòng thêm.
Anh ở phương nào? anh ở đâu?
Mà đem tình bỏ cõi mơ sầu
Hiu hắt ngọn đèn bơ vơ nhớ,
Chôn chặt tim yêu dưới mồ sâu.

26/11/2011

24/11/11

Dư Âm



Dư Âm
Trường Phi Bảo


Ai đã trao tôi nụ hôn chiều

Say men trời đất thuở hoang liêu
Môi ghé môi thầm môi cuốn quýt
Nồng nàn dịu ngọt phút giây yêu

Lòng tôi tha thiết với đời hơn

Như bản tình ca đợi phím đờn
Tôi thấy quanh mình muôn sự lạ
Buồn vui trong trẻo rõ từng cơn

Vẫn còn xao xuyến mắt thơ ngây

Đọng mãi trong tim khoảnh khắc này
Nụ hôn hé mở trang tình mới
Thổn thức hồn đôi mộng đắm say

24/11/2011

23/11/11

Vết Son Trên Áo



Vết Son Trên Áo
Trường Phi Bảo


Anh không còn

trong những giấc mơ em
Lòng tự nhủ
sẽ quên không thèm nhớ
Cây thay lá
cho mùa thêm trắc trở
Vết son nào
in trên áo lấm lem

23/11/2011

22/11/11

Lặng Lẽ



Lặng Lẽ
Trường Phi Bảo


Ta lặng lẽ
bên hiên người lặng lẽ
Rong rêu nào
bám chặt xác thân yêu
Hồn mê dại ngây ngô
như đứa trẻ
Thèm vòng tay
ai ôm ấp sớm chiều

22/11/2011

Ly Biệt



Ly Biệt
Trường Phi Bảo

Thơ ngây lịm kín hoang mồ
Tình xanh mơ cỏ đợi chờ vàng hanh
Mình ơi buốt lạnh thâu canh
Vương vương hình bóng quẩn quanh đâu tìm
Hương thầm níu gót nghiêng đêm
Lòng trong thương tiếc lỡ duyên hoa sầu
Mong hoài chỉ rối tơ nhầu
Rơi tuôn dòng lệ nhạt màu son phai
Người ly biệt tháng năm dài



Biệt Ly
Trường Phi Bảo

Mồ hoang kín lịm ngây thơ
Hanh vàng chờ đợi cỏ mơ xanh tình
Canh thâu buốt lạnh ơi mình
Tìm đâu quanh quẩn bóng hình vương vương
Đêm nghiêng gót níu thầm hương
Sầu hoa duyên lỡ tiếc thương trong lòng
Nhầu tơ rối chỉ hoài mong
Phai son mầu nhạt lệ dòng tuôn rơi
Dài năm tháng biệt ly người

22/11/2011

21/11/11

Gởi Anh



Gởi Anh
Trường Phi Bảo
Tặng: Ng. H


Tình thật bỏ phế hổng yêu,
Cứ mơ tình ảo muôn chiều thở than.
Lòng em nát ruột nát gan,
Thương cho phận gái dở dang bao thời.

Thì cô ấy cũng là người,
Có môi, có mắt, nụ cười dễ ưa.
Gặp chưa mà chén say xưa?
Mà mê chat chit mà mưa nắng lòng?

Biết đâu họ đã có chồng?
Không chừng con bế con bồng lắm khi?
Thấy anh ôm mối tình si,
Tháng ngày cứ mãi nhâm nhi vị buồn.

Người gần thì lại chẳng thương,
Người xa cố níu làn hương dại khờ.
Gõ hoài câu chữ vu vơ,
Đổi trao tâm sự hững hờ duyên em.

Lá trầu cánh phượng em tiêm,
Trao ai, ai nhận, anh thèm mặc anh.
Mộng hoài ảo ảnh trời xanh,
Đành thôi em phải xa anh nghẹn ngào

21/11/2011

20/11/11

Cảm Ơn

Tặng quý thầy, quý cô nhân ngày hiến chương Nhà Giáo 20/11. Kính chúc quý thầy cô luôn vui, khỏe.

 

Cảm Ơn
Trường Phi Bảo


Muôn nghề chọn mỗi một nghề,
Một nghề dạy cả muôn nghề gian nan.
Mỗi câu, mỗi chữ là vàng,
Mỗi lời, mỗi ý, mỗi chan chứa tình.

Sớm trưa lèo lái riêng mình,
Ngược xuôi con nước quang vinh phận người.
Nổi trôi theo nhánh sông đời,
Đón đưa, đưa đón khôn lơi tay chèo.

Bao giờ sông vét cạn bèo,
Con đò chở nặng khó nghèo vượt qua.
Cái nghề cũng lá cùng hoa,
Phải gieo, phải bón mới ra tâm hồn.

Vằng vặc sáng ánh trăng tròn,
Thầy như ngọn đuốc soi con nẻo đường.
Dốc lòng, tận tuỵ, yêu thương,
Đỡ nâng, dìu dắt, khiêm nhường, lòng nhau.

Có ngày mai với ngày sau,
Có tương lai nhớ tô màu ước mơ.
Nghề đây, nghiệp chớ hững hờ,
Cảm ơn vô bến vô bờ cảm ơn.

20/11/2011


Thu Tình



Thu Tình
Trường Phi Bảo


Êm xa nhẹ gót mê trầm
Rơi sương mềm cỏ lá thầm thì hoa
Cười duyên mộng dệt duyên hoà
Thơ tình người gởi thiết tha trao lời
Mờ trăng rũ liễu đêm vơi
Hờn hoa ngơ ngẩn sắc rơi đâu ngờ
Thương anh mãi mãi em chờ
Mùa theo hương thoảng trái mơ xanh vườn
Mưa thu nhặt giọt tình vương



Tình Thu
Trường Phi Bảo


Trầm mê gót nhẹ xa êm
Hoa thì thầm lá cỏ mềm sương rơi
Hoà duyên dệt mộng duyên cười
Lời trao tha thiết gởi người tình thơ
Vơi đêm liễu rũ trăng mờ
Ngờ đâu rơi sắc ngẩn ngơ hoa hờn
Chờ em mãi mãi anh thương
Vườn xanh mơ trái thoảng hương theo mùa
Vương tình giọt nhặt thu mưa

20/11/2011

Yêu Em Ngỏ Lời



Yêu Em Ngỏ Lời
ĐQL
- Trường Phi Bảo


Em yêu mãi thắm thơ tình,
Thêm say thường nhớ mãi mình cùng ai.
Sương chiều trúc hẹn vườn mai,
Thương thương buồn nỗi nhớ dài đêm qua.
Chuồn chuồn đỏ ớt bay xa,
Khuôn đầy làm đủ ngọc ngà theo em.
Tham còn để mãi yêu thêm,

Thầm thì hoa lá cỏ mềm sương rơi.
Hoà duyên dệt mộng duyên ngời,
Xa phương người mãi nhớ còn tình thơ.
Lời trao gió chuốt trăng mờ,
Ngời sao đêm ước dại khờ men say.
Em chờ sóng vỗ thuyền lay




Lời Ngỏ Em Yêu
Trường Phi Bảo
- ĐQL


Lay thuyền vỗ sóng chờ em,
Say men khờ dại ước đêm sao ngời.
Mờ trăng gió chuốt trao lời,
Thơ tình còn nhớ mãi người phương xa.
Ngời duyên mộng dệt duyên hoà,
Rơi sương mềm cỏ lá hoa thì thầm,

Thêm yêu mãi để còn tham.
Em theo ngà ngọc đủ làm đầy khuôn,
Xa bay ớt đỏ chuồn chuồn,
Qua đêm dài nhớ nỗi buồn thương thương.
Mai vườn hẹn trúc chiều sương,
Ai cùng mình mãi nhớ thường say thêm.
Tình thơ thắm mãi yêu em

11/2011

Nồng Duyên



Nồng Duyên
ĐQL
- Trường Phi Bảo


Vương chiều nắng tỏa men say,
Thương nhau chờ mãi đợi ngày dài thêm.
Thơ tình thức dục mong em,
Mơ toàn đào mận gió êm cây hờn.
Sao trời nép bóng mây vờn,
Trào dâng thương cảm nỗi buồn cùng ai.
Đường xa mỏi gối chân mài,

Thương yêu hoà đỏ dặm dài mơ hoa,
Xa vời nhạt bóng trăng ngà.
Hoa tình đời ngát thiết tha duyên cười,
Lời trao ý ẩn hồng môi.
Thôi mà thề thốt cũng người tình mê,
Về đâu lạc bến xa quê.
...




Duyên Nồng
Trường Phi Bảo
- ĐQL


Quê xa bến lạc đâu về,
Mê tình người cũng thốt thề mà thôi.
Môi hồng ẩn ý trao lời,
Cười duyên tha thiết ngát đời tình hoa.
Ngà trăng bóng nhạt vời xa,
Hoa mơ dài dặm đỏ hoà yêu thương.

Mài chân gối mỏi xa đường,
Ai cùng buồn nổi cảm thương dâng trào.
Vờn mây bóng nép trời sao,
Hờn cây êm gió mận đào toàn mơ.
Em mong dục thức tình thơ,
Thêm dài ngày đợi mãi chờ nhau thương.
Say men toả nắng chiều vương,
...

11/2011

Bài Thơ Kỷ Niệm



Bài Thơ Kỷ Niệm
Nguyễn Hoàng - Trường Phi Bảo

Tôi và Em ngồi đây
Quán thì vắng, cà phê thì đắng.
Hai tâm hồn bình yên phẳng lặng
Hai mắt nhìn nhau, mắt nói gì đâu?

Tôi nhìn Em, Em lặng lẽ cúi đầu
Em không nói, mà trái tim Em nói.
Nó nói điều tôi luôn chờ đợi
Rằng Em nhớ tôi trong những đêm thâu.

Em nhìn tôi, tôi lặng lẽ ngẩng đầu
Tôi không nói, mà chỉ thầm khao khát
Được ôm Em thật chặt vòng tay,
Được yêu Em suốt tháng năm này.

Kí ức cũ ào ạt dâng đầy
Thấm thoắt hạ đã qua rồi đấy.
Tôi vẫn vậy, Em vẫn đáng yêu vậy
Thương nhớ cồn cào dẫu chưa nắm bàn tay.

Tôi ngồi đây, Em vẫn ngồi đây
Quán thì vắng, cà phê ngọt đắng.
(Gần năm năm, bài thơ giờ ngẫm lại
Thương tuổi đời tóc ngã màu xanh)


Tôi ngồi đây, đối diện cùng anh,
Phía trước mặt tách cà phê đặc quánh.
Anh ngồi đó, hồn chia hai mảnh,
Một mảnh vui trong nửa mảnh buồn.

Chẳng ngôn ngữ nào diễn tả hết yêu thương,
Hai đứa đành cúi đầu mà im lặng,
Chẳng có lời nào thâm sâu nghĩa nặng,
Tách cà phê cũng quên mấy thìa đường.

Tôi ngắm anh cho thỏa những vấn vương,
Anh ngắm tôi cho trọn đường nhung nhớ
Mưa trên phố hay lệ sầu rụng vỡ,
Nhắc hôm nào...chuyện xa lắc...xa lơ...

Thời gian trôi, sự đời như giấc mơ,
Cái nắm tay chưa bao giờ được nắm,
Chỉ thầm thương vạt áo dài say đắm
Gót em đi hoa bướm cứ dập dìu.

Cà phê đắng, như giọt đắng tình yêu,
Giờ gặp lại buổi xế chiều nắng tắt.
Ngồi bên nhau, lời giấu lời im bặt,
Trong thâm tâm riêng khoảng trống đợi chờ...

11/2011