Giá Mà
Trường Phi Bảo
Giá mà
xưa chẳng gặp anh
Có đâu duyên phận
mà thành một đôi.
Giờ em
hiểu phật pháp rồi
Vọng chuông, gõ mõ
thấm đời bình yên.
Tự tâm
đã có cửa thiền
Yêu đương trần tục
muộn phiền lắm thay.
Thương anh
đêm lạnh vòng tay
Ngày ru khúc nhớ
hoa lay bướm hờn.
Hồn em
thơm ngát trầm hương
Câu kinh, lời kệ
vấn vương cõi lòng.
Không tình,
còn nghĩa vợ chồng
Anh sa bể ái,
em mong đạo vàng.
Giá mà
tim chẳng lối sang
Em vào cửa phật
xâu tràng hạt mơ.
27/11/2011
Trường Phi Bảo
Giá mà
xưa chẳng gặp anh
Có đâu duyên phận
mà thành một đôi.
Giờ em
hiểu phật pháp rồi
Vọng chuông, gõ mõ
thấm đời bình yên.
Tự tâm
đã có cửa thiền
Yêu đương trần tục
muộn phiền lắm thay.
Thương anh
đêm lạnh vòng tay
Ngày ru khúc nhớ
hoa lay bướm hờn.
Hồn em
thơm ngát trầm hương
Câu kinh, lời kệ
vấn vương cõi lòng.
Không tình,
còn nghĩa vợ chồng
Anh sa bể ái,
em mong đạo vàng.
Giá mà
tim chẳng lối sang
Em vào cửa phật
xâu tràng hạt mơ.
27/11/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét