Tổng số lượt xem trang

5/11/11

Cám Ơn Em Đã Mời Trà

Cám ơn em đã mời trà
Hương bay trong gió đậm đà tình thân
Dù xa anh vẫn thấy gần
Cám ơn nàng đã ân cần với anh

Khi nào mọi sự đã thành
Anh sẽ quay lại xây thành cưới em

lehuuhau 



Theo Anh Mùa Cưới
Trường Phi Bảo

Sính lễ là một quả tim,
Được nung đỏ máu son mềm thủy chung.
Thuyền quyên sánh với anh hùng,
Theo anh đi khắp nẻo cùng non sông.

Sính lễ là cả tấm lòng,
Đơn sơ giản dị mà nồng hương yêu.
Gừng cay muối mặn trăm chiều,
Theo nhau mình dựng túp liều ước mơ.

Sính lễ khúc luạ tằm tơ,
Dệt nên tấm áo tình thơ mộng tình.
Trầu cau nặng nợ ba sinh,
Chân trời góc bể chỉ mình đôi ta.

Rước dâu về bến quê xa,
Nương khoai, ruộng lúa đâu là đồng xanh.
Trăm năm em nguyện theo anh,
Sẻ chia ngô, sắn, ngọt lành... buồn vui!

06/11/2011


Nguồn:
http://thuhoiquan.net/showthread.php?3490-Th%C6%A1-lehuuhau/page2

4/11/11

Khắc Khoải



Khắc Khoải
Trường Phi Bảo


Mưa gõ nhịp sầu trên vách mơ

Sóng vỗ biển xa khát bến bờ
Tàn canh khắc khoải xua cơn mộng
Cắn bút tìm hoài một ý thơ.

04/11/2011

Kiếp Người Mua Khổ Làm Duyên Sao Đành



Kiếp Người Mua Khổ Làm Duyên Sao Đành
Trường Phi Bảo


Bảo rằng không hẹn với đời,

Cớ sao nông nổi làm người thế gian.
Đêm thu mắc võng tình tang,
Trăng soi rặng liễu mơ màng bóng tiên.

Ngủ quên ở trước cửa thiền,

Giăng mưa, thả gió, khuấy duyên, động mùa.
Lá yêu rụng thẳm sân chùa,
Lá đa em quét, lá bùa anh xin.

Nhặt chi chiếc lá đa tình,

Tơ vương tiếng mõ rập rình ngõ khuya.
Hồi chuông thanh tịnh sẻ chia,
Lòng trần, tâm dứt, ý lìa bến mê.

Hồn em muôn nhánh bồ đề,

Câu kinh đắc quả lại về non Tiên.
Tình anh không thệ, không nguyền,
Kiếp người mua khổ làm duyên sao đành.

04/11/2011

3/11/11

Đừng Nghe Lời Nịnh Hót

Đừng Nghe Lời Nịnh Hót
ĐQL
- Trường Phi Bảo


Em thích nghe lời nịnh hót đa tình?
Lời thỉnh cầu đầu lưỡi kén đường vinh,
Chết mệt bao nàng vì lời ngon ngọt:
"Quên trăng sao,chỉ đắm đuối vì tình"

"Từ biết em rồi trời cao cũng thấp,
Sông dẫu dài,cũng chẳng kể vào đâu,
Thuyền không có thì anh bơi cũng được
Phía trước là em,anh nguyện theo sau"

Đừng tin nhé liễu,đào đừng tin nhé,
Lời vô cùng sáo rỗng lại tin sao?
Anh cũng nịnh rất nhiều và vẫn nịnh,
Chưa bao giờ cột mỡ kiến leo cao.

Lời phỉnh nịnh nghe bao giờ cũng ngọt,
Yêu chơi nịnh lộ mặt người vu vơ
Nào cái kiến đừng lầm mê liếm thớt,
Cái bẫy tình giăng đã sẵn đợi chờ.

 
Cái bẫy tình giăng mắc vướng đường tơ,
Em nông nỗi, em dại khờ, vấp ngã,
Đã biết khôn chưa hay còn nhẹ dạ?
Cứ cả tin yêu, và cả tin người!

Em tin anh như tin đức chúa trời,
Tin tình yêu trên ngôi cao vĩnh cửu.
Dối trá nào làm trái tim mưng mũ,
Vết thương lòng trở gió lại tấy đau.

Chiếc lá trên cây vì sao rớt nhàu?
Mặt trăng tròn do đâu trăng khuyết?
Hoa nở hoa tàn? thời gian khắc biết,
Trái tim anh cũng lắm nẻo, lắm đường.

Mật ngọt chết ruồi, bướm say nhuỵ hương,
Em yêu bằng tai, anh thương bằng mắt,
Từ lúc gặp... lửa đương hồng chốc tắt,
Tỉnh ra chưa hay vẫn cứ lỡ lầm.

Trên đời này đâu nhất thiết mỗi anh,
Em không u mê nghe lời dụ dỗ,
Em đã khôn rồi lót rơm làm tổ,
Dẫu bao lâu em đợi đúng duyên mình.

Dẫu bao lâu son sắt một bóng hình,
Đừng đem trăng gió ru hồn em nữa.
Tình yêu sẽ muôn đời luôn chan chứa,
Riêng tặng người chưa thất hứa với em.

02/11/2011
Vội Vàng
ĐQL
- Trường Phi Bảo

Bước chân em vội vàng,
Lối sỏi kêu xào xạc
Chim khuyên bị đánh thức
Kêu một hồi ngây ngô.

Em đi nắng theo đi,
Mát xanh bờ cỏ mịn,
Em về gió theo về,
Ẵm hương lan bịn rịn.

Em dỗi hờn thơ ngây
Làm ngày dài đêm ngắn,
Áo mùa thu chật lắm,
Sao chứa đầy tương tư...?


Sa chân vào cõi hư
Tìm không ra cõi thực
Đi sâu vào cõi nhớ
Gặp tình thu lẳng lơ

Tay ghi vội vần thơ
Gởi lòng theo chiếc lá
Bước chân chừ vội vã
Qua thềm rêu rất xưa

Giữa nắng hạn trời trưa
Anh mang hồn đá sỏi
Thu chợt về ngang lối
Em bất chợt thành mưa

02/11/2011

Giữa Ngã Ba Lòng



Giữa Ngã Ba Lòng
Trường Phi Bảo


Con đường ngoằn ngoèo gấp khúc.

Nào đá, nào sỏi,
có cả chông gai,
và dốc lầy.
Đi đằng Đông hay bước đằng Tây?
Bắc, Nam hai phía chông chênh quá!

Người con gái cố níu tuổi xuân qua,

Một thiếu nữ nay thành goá phụ,
Lão bà ngồi dỗ cháu hát ru,
Dòng đời vẫn xô bồ bát nháo.

Mình đã đi qua nhiều chỗ nương, chỗ náo,

Muôn nẻo đường tình, lắm lối điêu ngoa.
Nào chua, nào chát, đắng khế, ngọt cà,
Cái ngã ba vẫn làm lòng bối rối.

Muốn rẽ..., nhưng mà thôi...,

Nán chờ người,
người xa xôi cách trở.
Lỗi hẹn cả trong mơ,
Giờ ngẫm lại tóc đà lay sợi bạc.

Mình soi mình ngơ ngác,

Giận cả chiếc gương, hững hờ chi cán lược.
Nhiều năm rồi sao vẫn chẳng đổi thay,
Không ngõ tắt loay hoay hoài ngõ cụt.

Đàn bà goá cần chi chăm chút.

Dung nhan lỡ mùa nhạt dấu chân chim.
Nhờ đêm giấu nỗi niềm,
Ngã ba lòng đâu nở bước thêm.

03/11/2011

2/11/11

Em Đã Khôn Rồi



Em Đã Khôn Rồi
Trường Phi Bảo


Cái bẫy tình giăng mắc vướng đường tơ,
Em nông nỗi, em dại khờ, vấp ngã,
Đã biết khôn chưa hay còn nhẹ dạ?
Cứ cả tin yêu, và cả tin người!

Em tin anh như tin đức Chúa trời,
Tin tình yêu trên ngôi cao vĩnh cửu.
Dối trá nào làm trái tim mưng mũ,
Vết thương lòng trở gió lại tấy đau.

Chiếc lá trên cây vì sao rớt nhàu?
Mặt trăng tròn do đâu trăng khuyết?
Hoa nở hoa tàn? thời gian khắc biết,
Trái tim anh cũng lắm nẻo, lắm đường.

Mật ngọt chết ruồi, bướm say nhuỵ hương,
Em yêu bằng tai, anh thương bằng mắt,
Từ lúc gặp... lửa đương hồng chốc tắt,
Tỉnh ra chưa hay vẫn cứ lỡ lầm.

Trên đời này đâu nhất thiết mỗi anh,
Em không u mê nghe lời dụ dỗ,
Em đã khôn rồi lót rơm làm tổ,
Dẫu bao lâu em đợi đúng duyên mình.

Dẫu bao lâu son sắt một bóng hình,
Đừng đem trăng gió ru hồn em nữa.
Tình yêu sẽ muôn đời luôn chan chứa,
Riêng tặng người chưa thất hứa với em.

02/11/2011

Ngã Ba



Ngã Ba
Trường Phi Bảo

Em hiểu rõ
tình chỉ cơn mộng ảo,
Cớ sao thầm...
mong đợi áo tình chung.
Tới ngã ba rồi,
chẳng thể bước cùng,
Đành rẽ lối chia đường nhau anh ạ!

Đâu đành lòng
xin làm người xa lạ,
Em tự bao giờ
sa ngã vào thơ.
Để anh mong, anh ngóng
ở trong mơ,
Cho tình được dại khờ thêm chút nữa.

Cái ngã ba muôn đời
nhiều chọn lựa,
Trái, phải, ngang, dọc ,
lối ngược, lối xuôi,
Rẽ lối nào thì cũng vẫn thế thôi.
Cứ phải bước lẻ loi mình... rất chán!

Anh hiện ra thấp thoáng,
Đôi mắt đêm sáng hoắc dị thường.
Không còn thấy ngã ba, ngã bảy,
Chỉ thấy anh chờ một góc yêu thương.

02/11/2011

Lạc Bước Thu Đi

Lạc Bước Thu Đi
ĐQL - Trường Phi Bảo


Lạc bước thu đi
Giữa chiều nhung nhó,
Mỗi bước em về
Gió mừng không thở.

Chân thu lạc bước
Liêu xiêu nỗi lòng
Giọt nắng bâng khuâng
Chui qua cửa sổ.

Quờ vào mắt nhớ
Cù vào heo may,
Thu lạc mấy ngày,
Trăng mờ không tỏ

Lòng em bỏ ngỏ,
Chờ tình thu ơi.

Thu của một thời
Lòng say đắm đuối.

Áo dài trắng lối
Dệt mộng đường hoa
Nhìn nhau bối rối
Trong mắt trăng tà

Đò chở thu qua
Lá theo tình gió
Theo mùa lá úa
Rụng đầy hiên mưa

Ai hứa dìu em
Đi suốt cuộc đời
Mỏi mòn chờ đợi
Tháng ngày đang trôi.

01/11/2011

1/11/11

Nửa Chừng Thu



Nửa Chừng Thu...
Trường Phi Bảo

Bên dòng soi bóng
Tìm hương một người
Xa quá khoảng trời
Một thời tóc rối


Hương đồng cỏ nội
Dịu dàng áo hoa
Bướm lượn đôi tà
Mượt mà thu chớm


Qua sông khuất bến
Con đò chênh vênh
Em về nhặt nhạnh
Kỷ niệm mình ên


Nương theo lối gió
Tìm dấu thu xưa
Lá theo mùa chết
Lặng hàng cây đưa


Em đã cùng anh
Đi qua mùa thu
Nửa chừng thu lạc
Xa càng thêm xa

Xa càng thêm xa
Đôi ngả đôi đường
Tình chia hai lối
Mộng còn ai vương

01/11/2011

Cùng Anh Đi Qua Mùa Thu

Cùng Anh Đi Qua Mùa Thu
ĐQL -
Trường Phi Bảo


Đêm buông,ngọn gió thu đi
Trăng mờ làm em thổn thức
Đôi tay giắt màn ngơ ngác
Mền chăn còn mỏng mà em.

Thu qua êm ái bên thềm
Dáng thu diễm kiều hoa nở
Khi môi em cười hớn hở
Đợi anh,trăng trải tơ vàng.

Nhón chân thu lánh nhẹ nhàng
Nửa đêm sương buông lạnh giá
Ấp tay em hồng hai má
Nghĩ gì ánh mắt say mơ.

Anh dắt em qua mùa thu
Nhớ bao tháng ngày gian khó
Kỷ niệm hôm nào còn đó,
Em còn ấp ủ hay không?

 
Anh xa bỏ lại mùa đông
Gối chăn khát giấc mặn nồng
Em đợi thu về hâm nóng
Mà thu cuối nẻo mênh mông

Khóm hồng em trồng thu trước
Thu sau hồng chửa trổ bông
Ngõ vắng đôi ba lần ngóng
Thất thỉu mùa thu đi rong

Thu tím lụa là mắt ai
Hồng em úa lá tàn phai
Ngẫm thương người ngoài biên ải
Giờ này rét lạnh đôi vai

Vụng về đan chiếc áo xanh
Viền thêm nỗi nhớ long lanh
Gởi nắng hồng mùa thu cũ
Khơi ấm lòng em với anh

Khơi ấm lòng em với anh
Giữa trời ôm súng cầm canh
Mùa đông đan tay gối mộng
Mơ thu tình ngọt giấc lành


01/11/2011

Mơ Thu Tình Cũ



Mơ Thu Tình Cũ
Trường Phi Bảo


Anh xa bỏ lại mùa đông

Gối chăn khát giấc mặn nồng
Em đợi thu về hâm nóng
Mà thu cuối nẻo mênh mông

Khóm hồng em trồng thu trước

Thu sau hồng chửa trổ bông
Ngõ vắng đôi ba lần ngóng
Thất thỉu mùa thu đi rong

Thu tím lụa là mắt ai

Hồng em úa lá tàn phai
Ngẫm thương người ngoài biên ải
Giờ này rét lạnh đôi vai

Vụng về đan chiếc áo xanh

Viền thêm nỗi nhớ long lanh
Gởi nắng hồng mùa thu cũ
Khơi ấm lòng em với anh

Khơi ấm lòng em với anh

Giữa trời ôm súng cầm canh
Mùa đông đan tay gối mộng
Mơ thu tình ngọt giấc lành


01/11/2011

31/10/11

Theo Tình Đò Vớt Bóng Xưa

Theo Tình Đò Vớt Bóng Xưa
ĐQL
- Trường Phi Bảo


Một ngày về lại bến Xuân
Dòng xưa,bến đợi tần ngần triền đê.
Dáng người còm cõi trong mê,
Con đò lãng đãng chìm về chiều đông.

Giữa dòng vẫn vậy mênh mông,
Một cơn sóng cả đau lòng cành khô,
Buồn trông đốm lửa ven bờ,
Biết rằng nơi đó còn chờ ta đâu.

Sang ngang lỡ chuyến đò đầu,
Mòn trông đợi chuyến đò sau lỡ làng.
Bến Xuân gương nước bẽ bàng,
Vô tư cánh nhạn nhẹ nhàng vượt sông.

Biết là em đã theo chồng,
Hoa bèo nào biết bềnh bồng nổi trôi.
Đã lâu cách biệt chân trời,
Gửi theo cơn gió mấy lời tình xưa.

Cho dù ngày nắng,đêm mưa,
Cho dù đông buốt,nồng trưa giữa hè,
Vẫn còn nỗi nhớ hàng me,
Cây bàng trước ngõ còn se sắt lòng.

 
Triền sông cỏ lối bụi hồng,
Đò ai lạc bến giữa dòng thêm thương.
Tối trời, lỡ bước dọc đường,
Nhà ai thấp thoáng trong sương khói mờ.

Muốn xin góc nhỏ trọ nhờ,
Chốn quen cảnh cũ vẫn ngờ ngợ đây.
Vạc kêu dưới ánh trăng gầy,
Nhẹ tay gỏ cửa lòng đầy rối ren.

Gương nga rón rén khêu đèn,
Bóng người con gái thật hiền - Chào anh!
Ngỡ ngàng buộc lọn tóc xanh,
Ngỡ ngàng bốn mắt đưa nhanh ngỡ ngàng.

Giọt mưa hay giọt lệ tràn,
Mắt xưa khép lại hai hàng mi cong.
Giờ em tay bế, tay bồng,
Thương cha, nhớ mẹ theo chồng về thăm.

Em cài chặt cửa trăm năm,
Anh như tượng đá lạnh căm hiên ngoài.
Trời già cay nghiệt lắm thay,
Đùa dai đến nổi đoạ đày chi nhau.

Rì rào ngọn cỏ lao xao,
Bến xuân thơ thẩn đò nào hiểu cho.
Lời thề thuở đó hoá tro,
Biết mình muộn... vẫn gọi đò... đò ơi!

Đành thôi lửa tắt nguội đời,
Chút tình gói lại tặng người... vô duyên.
Ván xưa đem đóng thành thuyền,
Sông anh vớt bóng mơ huyền dáng em.

Tìm hương, hương nhạt môi mềm,
Tìm em, em đã êm đềm lặng sâu.
Sang ngang chi lỡ mộng đầu,
Còn anh, anh đứng bên cầu ngó mong.

Thương người cách bến ngăn sông,
Nước trôi hai ngả buồn không lục bình?
Ngàn sau riêng đợi một mình,
Kiếp sau hẹn lại với tình em thôi.

31/10/2011

Sông Anh Vớt Bóng Mơ Huyền Dáng Em



Sông Anh Vớt Bóng Mơ Huyền Dáng Em
Trường Phi Bảo


...
Triền sông cỏ lối bụi hồng,
Đò ai lạc bến giữa dòng thêm thương.
Tối trời, lỡ bước dọc đường,
Nhà ai thấp thoáng trong sương khói mờ.

Muốn xin góc nhỏ trọ nhờ,
Chốn quen cảnh cũ vẫn ngờ ngợ đây.
Vạc kêu dưới ánh trăng gầy,
Nhẹ tay gỏ cửa lòng đầy rối ren.

Gương nga rón rén khêu đèn,
Bóng người con gái thật hiền - Chào anh!
Ngỡ ngàng buộc lọn tóc xanh,
Ngỡ ngàng bốn mắt đưa nhanh ngỡ ngàng.

Giọt mưa hay giọt lệ tràn,
Mắt xưa khép lại hai hàng mi cong.
Giờ em tay bế, tay bồng,
Thương cha, nhớ mẹ theo chồng về thăm.

Em cài chặt cửa trăm năm,
Anh như tượng đá lạnh căm hiên ngoài.
Trời già cay nghiệt lắm thay,
Đùa dai đến nổi đoạ đày chi nhau.

Rì rào ngọn cỏ lao xao,
Bến xuân thơ thẩn đò nào hiểu cho.
Lời thề thuở đó hoá tro,
Biết mình muộn... vẫn gọi đò... đò ơi!

Đành thôi lửa tắt nguội đời,
Chút tình gói lại tặng người... vô duyên.
Ván xưa đem đóng thành thuyền,
Sông anh vớt bóng mơ huyền dáng em.

Tìm hương, hương nhạt môi mềm,
Tìm em, em đã êm đềm lặng sâu.
Sang ngang chi lỡ mộng đầu,
Còn anh, anh đứng bên cầu ngó mong.

Thương người cách bến ngăn sông,
Nước trôi hai ngả buồn không lục bình?
Ngàn sau riêng đợi một mình,
Kiếp sau hẹn lại với tình em thôi.

31/10/2011

30/10/11

Độc Hành

Độc Hành
Nguyễn Khánh Chân
Tặng em TPB


Ôm niềm thương làm hành trang vào nhân thế
Em độc hành tìm lại dấu chân xưa
Chiều lang thang đón gió lúc sang mùa
Mây hiu hắt chân trời pha sắc lạnh

Em vẩn biết yêu anh là dại dột
Nhưng tim lòng em chẳng thể khiến sai
Bụng bảo quên nhưng dạ cứ nhớ hoài
Biết làm sao khi không người thay thế

Ngày xưa đó mình bao nhiêu kỉ niệm
Tập tành yêu cho ra vẻ lớn rồi
Cũng đường hoàng cũng đạo mạo như ai
Tưởng vui thôi..ai ngờ mình yêu thật

Một ngàn ngày yêu ba ngàn ngày xa cách
Rồi một chiều , anh lặng lẽ ra đi
Lá thư xanh theo ngày tháng vơi dần
Còn lại đây dấu chân buồn trên cát

Từng buổi chiều chờ hoàng hôn trên biển
Nắng lịm dần , nắng đẹp thật anh ơi !
Đôi hải âu đùa bọt sóng tìm mồi
Ôi ! giá chúng mình là đôi hải âu anh nhỉ


Nguồn:
http://thivien.net/forum_viewtopic.php?ID=197&Page=29#forumreply26796

Tâm Sự

Tâm Sự
Nguyễn Chí Luận

Nhân đọc bài của Trường Phi Bảo và của cụ Vodanhnhan trong Topic ẢO ẢNH... NCL xin tặng cụ Vodanhnhan và thi nhân Trường Phi Bảo đôi dòng 

Sông bao nhiêu nước sông ơi
Nôn nao từng đợt sóng dồi... về đâu...?
Kìa bao cuộn xoáy đục ngầu
Tự ngàn xưa đến ngàn sau... không cùng... !
Tình đời hữu thuỷ vô chung
Đổi thay… đen trắng…sóng lòng lao đao…
“Thân em như giải lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai…?”*
Phôi pha… hồng nhạt… thắm phai
Đời như chiếc lá rụng ngoài sân rêu
Âm thầm ôm chút niềm yêu
Vô tâm, vạt nắng cuối chiều soi nghiêng
Mộng tàn… thiếp giấc cô miên
Mặc đời đưa đẩy giữa miền quạnh hiu
Này thôi…! Ký ức thương yêu
Đừng khơi gợi nữa… những điều đớn đau…!

*Ca dao 

Nguồn:
http://www.avsnonline.net/forum/viewtopic.php?t=4605&postdays=0&postorder=asc&start=330

Lạc

Lạc
Vo Danh Nhan
Tặng Bạn NCLTrường Phi Bảo

Phố đông người chật hồn đơn côi
Nghe tim lạc nhịp từng phách rời
Nửa đời tìm mình còn chưa thấy
Đôi mắt nào như đang nhìn tôi

Ngoài kia nghe tiếng gió réo gào
Hay hồn tôi cất tiếng nơi nao
Trừng mắt rọi sâu vào tâm tưởng
Sương vẫn giăng giăng kín lối vào

Hình như ai đó bước chơi vơi
Từng bước chân lưu lạc giữa đời
cuộc đời nếm mãi mùi chua chát
Chỉ còn Tình cháy mãi không nguôi

Nguồn:
http://www.avsnonline.net/forum/viewtopic.php?t=4605&postdays=0&postorder=asc&start=330

Đò Tình Vấn Vương

Đò Tình Vấn Vương
ĐQL
- Trường Phi Bảo

 
Qua sông đành phải luỵ đò
Bãi dâu bờ cỏ có chờ được không
Đò còn mãi tận cuối dòng
Nên tình có gọi,đò không thể về
     
Cơn giông đã tới cập kề
Sông còn đắm đuối ngủ mê suốt ngày.
Chòng chành đò cũng đang say
Còn đâu trí tưởng đêm ngày chờ nhau
     
Gọi đò...người ở nơi đâu,
Sông dài,bến vắng...đau câu gọi đò.
Buồn cho đàn cá vu vơ...
Bơi quanh,bơi quẩn ngẩn ngơ giữa dòng.

 
Đất trời bỗng hoá mênh mông
Thân tôi bé mọn ngùi trông đôi bờ
Quê cũ giờ quá mịt mờ
Đò ơi sao chẳng nán chờ tôi theo

Đời trôi nổi tợ cánh bèo
Gió mưa bão giật đò neo xứ nào
Gọi đò trong giấc chiêm bao
Mà sao đò mãi dạt vào bến mê

Thấy người tóc rủ sơn khê
Vắt vai một mối tình quê qua hồn
Tiếng ai văng vẳng bên cồn
Như than, như oán, như hờn, như thương.

Muốn về thăm lại cố hương
Muốn sang sông phải luỵ vương con đò
Con đò gác mái co ro
Niềm yêu đành gởi cánh cò bay ngang

 
Thấy rồi...đò đã bơi sang
Bờ sông ngơ ngẩn cỏ vàng chân ai?
Sông tình, đợi bến mê dài,
Có con sóng gọi ban mai giữa hồn.

Giữa dòng đò lạc hoàng hôn,
Vướng vào cồn cát nước cuồn buốt tay,
Đành chờ nhé,cuối chân mây,
Khi sông trăng tỏ,chim bay về rừng.

 
Đò sao đò phải ngập ngừng
Cỏ lau thưa thớt ngại ngùng gió đông
Bìm bịp kêu con nước ròng
Tình tôi mắc cạn bên dòng sông xưa.

10/2011