Tổng số lượt xem trang

2/11/11

Ngã Ba



Ngã Ba
Trường Phi Bảo

Em hiểu rõ
tình chỉ cơn mộng ảo,
Cớ sao thầm...
mong đợi áo tình chung.
Tới ngã ba rồi,
chẳng thể bước cùng,
Đành rẽ lối chia đường nhau anh ạ!

Đâu đành lòng
xin làm người xa lạ,
Em tự bao giờ
sa ngã vào thơ.
Để anh mong, anh ngóng
ở trong mơ,
Cho tình được dại khờ thêm chút nữa.

Cái ngã ba muôn đời
nhiều chọn lựa,
Trái, phải, ngang, dọc ,
lối ngược, lối xuôi,
Rẽ lối nào thì cũng vẫn thế thôi.
Cứ phải bước lẻ loi mình... rất chán!

Anh hiện ra thấp thoáng,
Đôi mắt đêm sáng hoắc dị thường.
Không còn thấy ngã ba, ngã bảy,
Chỉ thấy anh chờ một góc yêu thương.

02/11/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét