Tổng số lượt xem trang

30/10/11

Đò Tình Vấn Vương

Đò Tình Vấn Vương
ĐQL
- Trường Phi Bảo

 
Qua sông đành phải luỵ đò
Bãi dâu bờ cỏ có chờ được không
Đò còn mãi tận cuối dòng
Nên tình có gọi,đò không thể về
     
Cơn giông đã tới cập kề
Sông còn đắm đuối ngủ mê suốt ngày.
Chòng chành đò cũng đang say
Còn đâu trí tưởng đêm ngày chờ nhau
     
Gọi đò...người ở nơi đâu,
Sông dài,bến vắng...đau câu gọi đò.
Buồn cho đàn cá vu vơ...
Bơi quanh,bơi quẩn ngẩn ngơ giữa dòng.

 
Đất trời bỗng hoá mênh mông
Thân tôi bé mọn ngùi trông đôi bờ
Quê cũ giờ quá mịt mờ
Đò ơi sao chẳng nán chờ tôi theo

Đời trôi nổi tợ cánh bèo
Gió mưa bão giật đò neo xứ nào
Gọi đò trong giấc chiêm bao
Mà sao đò mãi dạt vào bến mê

Thấy người tóc rủ sơn khê
Vắt vai một mối tình quê qua hồn
Tiếng ai văng vẳng bên cồn
Như than, như oán, như hờn, như thương.

Muốn về thăm lại cố hương
Muốn sang sông phải luỵ vương con đò
Con đò gác mái co ro
Niềm yêu đành gởi cánh cò bay ngang

 
Thấy rồi...đò đã bơi sang
Bờ sông ngơ ngẩn cỏ vàng chân ai?
Sông tình, đợi bến mê dài,
Có con sóng gọi ban mai giữa hồn.

Giữa dòng đò lạc hoàng hôn,
Vướng vào cồn cát nước cuồn buốt tay,
Đành chờ nhé,cuối chân mây,
Khi sông trăng tỏ,chim bay về rừng.

 
Đò sao đò phải ngập ngừng
Cỏ lau thưa thớt ngại ngùng gió đông
Bìm bịp kêu con nước ròng
Tình tôi mắc cạn bên dòng sông xưa.

10/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét