Tổng số lượt xem trang

10/1/12

Ngập Ngừng Lục Bát



Ngập Ngừng Lục Bát
Trường Phi Bảo


Biết anh - thuở đó xuân hồng,

Gặp anh - lòng lại nuôi lòng mến thương.
Từ tim nỗi nhớ vấn vương,
Trong nhau mộng ước thoảng hương đôi bờ.

Phận tằm tơ mãi nhả tơ,

Phận em nhả chữ thành thơ trả đời.
Đời thì sóng cuộn dòng trôi,
Bọt bèo ngày tháng xa rồi tuổi yêu.

Đồng xưa đứt sợi dây diều,

Diều không sợi nối cánh diều chao nghiêng.
Dáng em ai nở đóng thuyền,
Cho anh bắc chiếc cầu duyên tiễn nàng.

Bên anh câu Lục ngó sang,

Bên em câu Bát hai hàng lệ sa.
Tình ngăn tím cả chiều hoa,
Chỉ còn thơ gộp hồn ta... cầm chừng.

Nửa đời mắc nợ người dưng,

Mà không trả hết... ngập ngừng... kiếp sau...
Kiếp sau... duyên thắm trầu cau,
Xin gieo lục bát vào nhau ngọt lời.

10/01/2012

Nụ Cười Xuân



Nụ Cười Xuân
Trường Phi Bảo


Thăm thẳm trời mây, mỗi mình ta

Đổ bóng quạnh hiu xuống chiều tà
Thiên nhiên ai khéo mà tô vẽ
Nụ cười gắng giữ kẻo xuân qua

08/01/2012

Mang Quê Hương Vào Thơ



Mang Quê Hương Vào Thơ
Trường Phi Bảo


Ngắm vẻ kiêu hùng của núi non

Bạt ngàn sông nước, cánh rừng con
Bao la mặt đất, mênh mông biển
Mải miết thời gian lắm lối mòn
Giữa trời ta bắt gió buộc mây
Đợi sương, ta hứng mảnh trăng gầy
Vu vơ thả nốt vào trang giấy
Hình bóng Quê Hương thật đắm say.

08/01/2012