Ngập Ngừng Lục Bát
Trường Phi Bảo
Biết anh - thuở đó xuân hồng,
Gặp anh - lòng lại nuôi lòng mến thương.
Từ tim nỗi nhớ vấn vương,
Trong nhau mộng ước thoảng hương đôi bờ.
Phận tằm tơ mãi nhả tơ,
Phận em nhả chữ thành thơ trả đời.
Đời thì sóng cuộn dòng trôi,
Bọt bèo ngày tháng xa rồi tuổi yêu.
Đồng xưa đứt sợi dây diều,
Diều không sợi nối cánh diều chao nghiêng.
Dáng em ai nở đóng thuyền,
Cho anh bắc chiếc cầu duyên tiễn nàng.
Bên anh câu Lục ngó sang,
Bên em câu Bát hai hàng lệ sa.
Tình ngăn tím cả chiều hoa,
Chỉ còn thơ gộp hồn ta... cầm chừng.
Nửa đời mắc nợ người dưng,
Mà không trả hết... ngập ngừng... kiếp sau...
Kiếp sau... duyên thắm trầu cau,
Xin gieo lục bát vào nhau ngọt lời.
10/01/2012
Trường Phi Bảo
Biết anh - thuở đó xuân hồng,
Gặp anh - lòng lại nuôi lòng mến thương.
Từ tim nỗi nhớ vấn vương,
Trong nhau mộng ước thoảng hương đôi bờ.
Phận tằm tơ mãi nhả tơ,
Phận em nhả chữ thành thơ trả đời.
Đời thì sóng cuộn dòng trôi,
Bọt bèo ngày tháng xa rồi tuổi yêu.
Đồng xưa đứt sợi dây diều,
Diều không sợi nối cánh diều chao nghiêng.
Dáng em ai nở đóng thuyền,
Cho anh bắc chiếc cầu duyên tiễn nàng.
Bên anh câu Lục ngó sang,
Bên em câu Bát hai hàng lệ sa.
Tình ngăn tím cả chiều hoa,
Chỉ còn thơ gộp hồn ta... cầm chừng.
Nửa đời mắc nợ người dưng,
Mà không trả hết... ngập ngừng... kiếp sau...
Kiếp sau... duyên thắm trầu cau,
Xin gieo lục bát vào nhau ngọt lời.
10/01/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét