Vĩnh Viễn
Trường Phi Bảo
Em lưu lạc từ trăm năm tình ái
Nay hiện về tìm lại phút mơ hoang
Chúa mở ra muôn cánh cổng địa đàng
Cho đôi lứa yêu nhau cùng say đắm
Hãy nhốt em vào tim anh đằm thắm
Buộc ân tình, gởi gắm nỗi nhớ thương
Em thần thoại thành cổ tích đời thường
Sau giông tố, sau lầm đường lạc lối
Giờ về đây mang thân tâm sám hối
Với người tình từng phụ bạc ngày xưa
Mượn bờ vai trút cạn lệ dư thừa
Mượn vòng tay gói mộng chưa tròn giấc
Anh nhân từ, anh vẫn hiền như đất
Vẫn rộng lòng, vẫn chơn chất chờ nhau
(Để cứu chuộc loài người bớt khổ đau
Chúa phải chịu trầm mình trên thập giá)
Em tìm thấy những dấu đinh cao cả
Tự kiếp nào nhoi nhói tấm thân anh
Vì yêu em - nên gương vỡ hoá lành
Vì yêu em - anh thành ra bạc phước
Giá thời gian có thể quay trở ngược
Đóng đinh em vào vĩnh cửu niềm tin
Sợi nhớ, sợi thương cột chặt đôi mình
Vĩnh viễn muôn đời...
Vâng vĩnh viễn nhé anh!
27/07/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét