Áo Trắng Ngày Xưa
Trường Phi Bảo
Áo trắng ngày xưa đi lấy chồng
Thôi chẳng còn gì để thương mong
Chút duyên tình cũ tàn theo mộng
Kể từ em bỏ bến, bỏ sông.
Người về ngang nhánh sông xưa ấy
Ngóng chuyến đò sang lại bên này
Chuyến đò chở theo người mệnh phụ
Lên bờ bạc màu áo thơ ngây.
Em nhìn anh luống nỗi xót xa
Vờ như bất chợt chẳng nhận ra
Anh đưa tay níu từng lưu luyến
Muộn rồi... em là vợ người ta
Muộn rồi áo tím về phố cũ
Chiều tím nhuộm lòng anh vấn vương
Áo trắng ngày xưa mê nhung gấm
Lỡ thì nhan sắc cũng phai hương
Thôi chẳng còn gì để trao anh
Từ duyên không tỏ, mộng không thành
Từ nợ không trả, tình trót mượn
Xin hẹn lòng nhau kiếp lai sanh
Nếu thề không đủ nghĩa người tin
Em sẽ chờ anh dưới tuyền đài
Và tình nếu vẫn tình ngang trái
Nguyện làm cây lá chẳng đổi thay.
05/07/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét