Mơ Màng
Theo Bóng Trăng Đi

Trường Phi Bảo


"Mơ màng theo bóng trăng đi"*
Người thương kiếp trước, tình thi kiếp này
Buồn vui trả trả, vay vay
Nợ duyên rượt đuổi tháng ngày tìm nhau

Nhưng nào thấy được kiếp sau
Vì trong tiền kiếp khổ đau quá nhiều
Giải oan thơ nỗi cô liêu
Sao thơ còn mối quạnh hiu trong lòng

Đôi ta tình chẳng bội vong
Xưa kia thề hẹn chữ đồng sắt son
Sao tình chẳng thể vuông tròn
Chàng chàng, thiếp thiếp... nước non... xa mờ

Gặp nhau rồi vẫn trong mơ
Bàn tay vói nắm tay chờ ấm hơi
Sương sa, lạnh gối đôi nơi
Phòng loan, chiếu phượng mà người vắng đâu

Ái ân khép cánh môi sầu
Với chồng hờ hững duyên ngâu khóc cùng
Đêm về chắp vá thuỷ chung
Mình ngồi khâu lại não nùng trái tim

Lối đường thôi chớ rẽ thêm
Chỉ là thơ tỏ nỗi niềm hộ ta
Bình minh hay buổi chiều tà
Tóc xanh từng sợi phôi pha với đời

Nhận ra nhau giữa trùng khơi
Thì xin nối lại những lời thơ say.


16/06/2013
_________________________________
* Thơ Đặng Thước