Mẹ Của Anh (*)
Trường Phi Bảo
Mẹ về lấy bố sinh anh,
Bao năm dưỡng dục giờ thành chồng em.
Nói sao cho thoả nỗi niềm,
Nghĩa tình quý mến rộng thêm biển trời.
Mẹ chỉ có một trên đời,
Riêng em may mắn nhất đời có hai.
Làm sao ôm trọn vòng tay,
Nỗi cơ cực tháng năm dài mẹ mang.
Cho anh cuộc sống an khang,
Manh áo ấm, giấc mộng vàng mai sau.
Tuổi thơ chẳng nhuộm sầu đau,
Vì anh mẹ đổi nghẹn ngào mua vui.
Tương lai anh hết ngậm ngùi,
Mẹ giờ tóc bạc, da mồi, mắt nheo.
Buông gánh lưng đã còng queo,
Chợ xa dốc nắng gieo neo sớm chiều.
Thanh xuân mẹ có bao nhiêu,
Hết buồn rồi khổ đong nhiều đắng cay.
Tụi mình yêu nhau hôm nay,
Phải nhớ công mẹ chóng chày bão giông.
Sinh anh cho em làm chồng,
Thấy anh hiếu thảo mà lòng em thương.
Một thời dãi nắng dầm sương,
Nhớ ơn mẹ lời ru thường xót xa.
Mẹ là mẹ của chung mà,
Nhờ mẹ em mới chung nhà cùng anh.
29/05/2005
(*) Ý thơ Xuân Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét