Vọng Phu
Trường Phi Bảo
Nàng mượn lốt đá đứng ngạo đời
Ngẩng đầu như thách thức ông trời
Nắng mưa xuyên tạc mình ên đợi
Đổ bóng thời gian giữa trùng khơi
Không đoán nổi nàng bao nhiêu tuổi
Quanh năm bồng bế giấc đơn côi
Thế thái nhân tình bao biến đổi
Giật mình hay đá vả mồ hôi
Vẫn còn nguyên vẹn tấm hình hài
Lòng son hóa thạch dễ gì phai
Thiên thu lặng tiếng hồn tê tái
Trước nàng nỗi đau chẳng nguôi ngoai.
01/12/2011
Trường Phi Bảo
Nàng mượn lốt đá đứng ngạo đời
Ngẩng đầu như thách thức ông trời
Nắng mưa xuyên tạc mình ên đợi
Đổ bóng thời gian giữa trùng khơi
Không đoán nổi nàng bao nhiêu tuổi
Quanh năm bồng bế giấc đơn côi
Thế thái nhân tình bao biến đổi
Giật mình hay đá vả mồ hôi
Vẫn còn nguyên vẹn tấm hình hài
Lòng son hóa thạch dễ gì phai
Thiên thu lặng tiếng hồn tê tái
Trước nàng nỗi đau chẳng nguôi ngoai.
01/12/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét