Thời Áo Trắng
Trường Phi Bảo
Áo trắng hồn nhiên áo trắng bay
Thả hương theo gió, tóc em dài
Nụ cười của thuở tình chưa chớm
Một thoáng ai nhìn mắt bỗng say
Em tan trường về, áo trắng duyên
Nón lá nghiêng che rất dịu hiền
Bạn đâu ? đường vắng mình tha thướt
Tha thướt cho lòng ai chao nghiêng
Vô tư áo trắng ngát hồn xuân
Sách vở đeo mang mộng xa gần
Hàng si thẳng lối tình lấp ló
Thẹn thùng áo trắng giả bâng khuâng
Tháng ngày ngỡ trắng áo thơ ngây
Trái tim nguyên vẹn với em này
Nỗi buồn mỏng mảnh như sợi khói
Một chiều vướng mắc tựa làn mây
Bây giờ không thấy áo trắng đâu
Tương tư áo tím nhớ nhung sầu
Môi thắm ươm mơ mùa nắng hạ
Giã trường, biệt bạn... khóc mưa ngâu
26/10/2010
Trường Phi Bảo
Áo trắng hồn nhiên áo trắng bay
Thả hương theo gió, tóc em dài
Nụ cười của thuở tình chưa chớm
Một thoáng ai nhìn mắt bỗng say
Em tan trường về, áo trắng duyên
Nón lá nghiêng che rất dịu hiền
Bạn đâu ? đường vắng mình tha thướt
Tha thướt cho lòng ai chao nghiêng
Vô tư áo trắng ngát hồn xuân
Sách vở đeo mang mộng xa gần
Hàng si thẳng lối tình lấp ló
Thẹn thùng áo trắng giả bâng khuâng
Tháng ngày ngỡ trắng áo thơ ngây
Trái tim nguyên vẹn với em này
Nỗi buồn mỏng mảnh như sợi khói
Một chiều vướng mắc tựa làn mây
Bây giờ không thấy áo trắng đâu
Tương tư áo tím nhớ nhung sầu
Môi thắm ươm mơ mùa nắng hạ
Giã trường, biệt bạn... khóc mưa ngâu
26/10/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét