Tổng số lượt xem trang

15/1/11

Tự Cảm

Tự cảm
Trường Phi Bảo


Quê chồng ở tận xứ Hàn
Tôi ngu ngơ lắm chẳng màng theo đâu
Ở nhà khó biết nông sâu
Ra ngoài e dẫm bùn sầu gót chân

Đau thương nặng gánh mấy lần
Phận này lỡ dỡ còn xuân nỗi gì
Nên lòng nào ước mơ chi
Những người ngày trước nay thì nơi mô

"Hôn nhân" xây một nấm mồ
Khúc tình, khúc nghĩa đôi bờ khát nhau
Tiễn chàng đi dạ buồn đau
Thuyền xưa ván đóng phai màu mắt xưa

Không yêu không phải vì chưa
Mà yêu không hẳn cho vừa nhớ nhung
Tình duyên phím lỡ tơ chùng
Nhạc lòng đứt đoạn, tim rung mối sầu

May mắn thoát cảnh làm dâu
Nhưng ai biết được (?)...ví dầu ai hay (?)
Đêm dài ngày lại thêm dài
Cô đơn giữa bốn bề say thẩn thờ

Nghe mình thèm chút men thơ
Tâm tư nghiêng ngã từng giờ đông sang
Chàng về thăm lại quê chàng
Quê nàng, nàng ở, lòng nàng luyến lưu

Chia ly là để từ từ
Cuộc vui sắp sẵn đắp bù trăm năm
Dọn hồn cho trống chỗ nằm
Phút giây chồng vợ chắc đầm ấm nhau

Mai sau chuyện của mai sau...

07/09/2009


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét