Đêm cuối cùng chung thân
Trường Phi Bảo
Em không viết đâu
Bài thơ cuối cùng
Em không muốn quên
Riêng em mối tình
Đày đọa chính mình
Trong nỗi nhớ anh.
Ngày vui qua nhanh
Mùa trăng rụng vỡ
Hồn nhiên tắt thở
Sao lòng dại khờ
Anh giết em rồi
Trong cả giấc mơ
Em viết bài thơ
Cho một người tình
Không phải bài thơ
Cuối cùng đâu anh
Hạnh phúc mỏng manh
Em khóc thật nhiều
Những giòng lệ yêu
Nào ai thấu hiểu
Khi dấu chân anh
In trên nỗi buồn
Dẫu cách xa lòng
Em vẫn còn thương
Trũng mắt sầu vương
Màu xanh kỷ niệm
Đáy sâu tâm hồn
Ái ân tẩm lịm
Anh như chim trời
Muôn kiếp xa bay
Ôi men rượu say
Em uống cho say
Trong đêm cuối cùng
Đêm chung thân này
Vẫn dành cho anh
Tình yêu bất diệt
Vĩnh biệt! vĩnh biệt!
Mùa trăng đã tắt
Ngày vui đã mất
Em chịu lưu đày
Trong nỗi khổ đau
Ôi!
Kiếp sau...kiếp sau
Biết còn gặp nhau
Ôi!
Hỡi người yêu dấu
Có còn thấy nhau.
21/ 03/ 2010
Trường Phi Bảo
Em không viết đâu
Bài thơ cuối cùng
Em không muốn quên
Riêng em mối tình
Đày đọa chính mình
Trong nỗi nhớ anh.
Ngày vui qua nhanh
Mùa trăng rụng vỡ
Hồn nhiên tắt thở
Sao lòng dại khờ
Anh giết em rồi
Trong cả giấc mơ
Em viết bài thơ
Cho một người tình
Không phải bài thơ
Cuối cùng đâu anh
Hạnh phúc mỏng manh
Em khóc thật nhiều
Những giòng lệ yêu
Nào ai thấu hiểu
Khi dấu chân anh
In trên nỗi buồn
Dẫu cách xa lòng
Em vẫn còn thương
Trũng mắt sầu vương
Màu xanh kỷ niệm
Đáy sâu tâm hồn
Ái ân tẩm lịm
Anh như chim trời
Muôn kiếp xa bay
Ôi men rượu say
Em uống cho say
Trong đêm cuối cùng
Đêm chung thân này
Vẫn dành cho anh
Tình yêu bất diệt
Vĩnh biệt! vĩnh biệt!
Mùa trăng đã tắt
Ngày vui đã mất
Em chịu lưu đày
Trong nỗi khổ đau
Ôi!
Kiếp sau...kiếp sau
Biết còn gặp nhau
Ôi!
Hỡi người yêu dấu
Có còn thấy nhau.
21/ 03/ 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét