Em Nhớ Anh, Và Vẫn Nhớ Thơ
Trường Phi Bảo
Em bỏ thơ rồi, em bỏ thơ
Từ nay thôi thế hết dại khờ
Kỷ niệm, người về mang đi mất
Lòng em chết lặng với bơ vơ
Cảm xúc cạn rồi, lệ đã khô
Sao tình như sóng mãi vỗ bờ
Ngỡ trí phôi phai màu nhung nhớ
Tim sầu con nhện lén giăng tơ
Anh bỏ em rồi, em bỏ thơ
Mà thơ tha thiết vẫn đợi chờ
Em định viết gì, nhưng không viết
Sợ vần lạc ý, ý bâng quơ
Thơ viếng hồn em lúc nửa đêm
Làm em trăn trở mộng trong rèm
Hồn lỡ sa vào đôi mắt ấy
Khao khát một vòng tay dịu êm
Khao khát được gần anh phút giây
Chỉ là ảo tưởng được sum vầy
Muốn viết, nhưng tình đâu để viết
Trơ trọi riêng mình anh có hay (?)
Em bỏ thơ rồi, em bỏ thơ
Dù muốn, dù không, chắc dại khờ
Người đi, kỷ niệm về thăm hỏi
Em nhớ anh, và vẫn nhớ thơ.
11/04/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét