Những bài thơ em viết thuở còn son
Trường Phi Bảo
Những bài thơ em viết thuở còn son
Giờ ngẫm lại thấy sao mà hữu ý
Đứng trước một cảnh sắc đầy thi vị
Đọc câu thơ mình thuở ấy thật thân thương
Có nỗi buồn con gái rất vấn vương
Đọng giọt sương trên vòm mi hờn dỗi
Yêu lần đầu lặng thầm không dám nói
Để rồi... tình hờ hững... gió bay...
Trang sách học trò còn in bóng hình ai
Lá thuộc bài ép hoài trong trang vở
Bài chửa thuộc, toàn chữ "thương", chữ "nhớ"
Bị mẹ đánh đòn vẫn thầm gọi tên anh
Dù duyên cách trở, dù mộng không thành
Dù ký ức mong manh như sợi khói
Em vẫn nhớ phút cầm tay bổi hổi
Mắt trao vội vàng, bối rối - kỷ niệm ơi!
Biển sóng vô tình cuốn trôi biệt mù khơi
Mùa xuân đi không gởi lời nhắn nhủ
Tuổi chồng tuổi, dại khờ chưa nếm đủ
Dốc đời nghiêng, nông nổi cứ dấn sâu
Quá khứ điêu tàn, tương lai tìm đâu
Không xác pháo, em qua cầu an phận
Cảm ơn một thời ghét, yêu và ngộ nhận
Khoảnh khắc này xin sống lại giấc mơ
Khoảnh khắc này rưng rưng mấy vần thơ
Là em đấy thuở tóc dài thắt bím
Giờ thiếu phụ níu thời gian bịn rịn
Lại là em bất chợt tội nghiệp mình...
13/09/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét