Tục Truyền Có Lá Diêu Bông
Trường Phi Bảo
Tục truyền có lá diêu bông
Chưa chi em vội lấy chồng phụ anh
Nhà bên có đứa trẻ ranh
Bỏ bê cặp sách chạy quanh khắp làng
Nghe đồn sát vách có nàng
Chiều chiều thơ thẩn bên đàng mộng mơ
Hái hoa, bắt bướm, làm thơ,
Đường xuân óng ánh tơ hờ hững buông.
Em nào đâu thệ ước suông
Tuổi anh thuở đó nhỏ hơn nhất, nhì
Sợ đời mai mỉa thị phi
Rằng em chị lớn lấy chi trẻ hiền
Diêu bông chiếc lá tình duyên
Anh tin em thật xuôi thuyền về đâu (?)
Non cao, vực thẳm, rừng sâu
Em thương anh ngại qua cầu theo ai
Chờ than vắn, đợi thở dài
Mà người xuân cũ vẫn hoài vắng xa
Con trăng năm tới trăng già
Các cô thôn nữ làng ta đâu rồi (?)
Sao giờ riêng mỗi em thôi
Anh như một cánh chim trời bay ngông
Diêu bông ơi hỡi diêu bông
Lỗi em, em hứa giờ không anh về
Sang sông dạ rối bờ đê
Ướt đôi cánh bướm lối về mưa khuya
Trách gì chiếc lá diêu kia
Ngàn sau nhân thế vẫn chia nhau tìm.
23/10/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét