Bão Thổi Thơ Bay
Trường Phi Bảo
Chạm vào đời... đời khô như... ngói
Chạm vào thơ... thơ dỗi... thơ hờn
Người muốn xa mà lòng muốn níu
Chạm vào tim... chỉ thấy cô đơn
Xung quanh ta ảo mộng chập chờn
Đời lẫn thơ nhập nhằng không rõ
Dốc hết tình, tình không mà có
Dốc hết lòng, ai hiểu lòng thêm
Dốc hết đời, nghiêng, chìm, trôi nổi
Dốc hết mình bão thổi thơ bay
Trời sinh chi đỏ má hồng thay
Úa như lá sớm phai như sắc
Tàn như bông, mệnh lay gió lắc
Rụng thì xuân hiu hắt mùa sang
Thời đại nào cũng phải đa mang
Phận dở dang, muộn màng, ngang trái
Mười hai bến một đời con gái
Trong nhờ, đục chịu... biết oán ai!
30/10/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét