Tổng số lượt xem trang

25/10/11

Ngàn Xưa Áo Tím

Ngàn Xưa Áo Tím
Trường Phi Bảo - Nguyên Thạch
 
 
Giá mà có thể vùi chôn,
Ngàn muôn thương nhớ khơi nguồn bấy lâu.
Giận mình dại bước qua cầu,
Để cho sắc áo
phai sầu dáng anh.

Chữ tình,
chữ hiếu chòng chành,
Em đi
mà dạ chẳng đành quay đi.
Bên tình,
bên hiếu trách gì?
Thương em chớ hiểu lầm chi
nhé người!
Áo hoa gởi lại bên đời,
Trả cho anh
áo một thời mộng mơ.

Giờ mình em
lạnh bơ vơ,
Dù chồng bên cạnh,
thờ ơ vẫn mình.
Nhớ vòng tay
thuở ân tình,
Nhớ anh trìu mến
với tình đắm say.
Thương tà áo tím bay bay,
Chạnh lòng tưởng tiếc những ngày bên nhau.

Đẹp gì sắc áo cô dâu,
Hồng đôi cánh nhạn
thẳm màu thủy chung.
Đàn chừ lỡ phím sai cung,
Đường xưa,
lối cũ não nùng bóng mây.

Vô duyên
vô nợ thế này,
Khó mong có dịp sum vầy
thì thôi...
Áo đen
buồn bã lệ rơi
Chỉ mong anh vẹn nụ cười ngày xưa.

Những ngày xưa ấy...
Dưới mưa.
Bồi hồi áo trắng.
Đợi đưa em về
Nụ hồng vạt trắng mân mê.
Ngỡ câu ước mộng.
Dệt thề trăm năm.

Những ngày xưa ấy... Xa xăm.
Sao lời nguyện ước trăm năm vút rồi.

Hoa soan vẫn nở bên đồi.
Đâu người tình cũ.
Bồi hồi nhói đau.

Ngẫm đời.
Lẫn lộn vàng thau.
Tình sâu đậm vẫn quên nhau.
Theo chồng.

Mây chiều nửa tím nửa hồng.
Hoang vu đồi cũ tình nồng đã bay.
Tình xưa.
Trốn cõi chân mây.
Chỉ mưa lất phất đắng cay nhớ tình.

Ngày xưa.
Đôi bóng chung hình.
Bây giờ.
Bóng lẻ chỉ mình lẻ loi.
Đồi thông hờ hững trăng soi.
Nửa vầng đơn chiếc.
Nửa soi bên nàng.
Nhớ xưa...
Áo trắng viền vàng.
Tóc cài lan tím lên ngàn tình du.

Nhớ xưa...
Trời trở vào thu.
Ai dìu vạt trắng viễn du lên ngàn.
Đồi mơ nằm cạnh luống vàng.
Ấm đôi lồng ngực ngút ngàn tình mơ.
Vùng trời mộng.
Khối tình thơ.
Thiên thần dệt mộng đôi bờ mi cong.
Trăng thanh rừng lá thu phong.
Tay anh làm lượt em hong tóc huyền.
Cành thu xoãi cánh chim Quyên.
Có con chép trắng chào Duyên bên hồ.

Những ngày xưa ấy điểm tô.
Cho đời ngây ngất.
Tình thơ đượm mầu.
Ngày xưa...
Mình chẳng sang giầu.
Nhưng trời hạnh phúc.
Giang đầu có nhau.

Tình.
Đời.
Thay đổi thật mau.
Anh không nở trách.
Chỉ đau phận mình.
Đá vàng.
Những tưởng chung tình.
Phải chăng trời đoạ.
Đôi mình chia ly.

Ngày xưa ơi đến làm chi.
Duyên tan.
Tình đợi biết khi nào về.
Nói chi lời nguyện ước thề.
Hẹn chi trọn kiếp phu thê.
Đau lòng.

Kiếp này.
Em ở với chồng.
Dẫu gì cũng đã sang sông mất rồi.
Đừng thương.
Đừng tiếc.
Phận tôi.
Tuyền đài mang dấu.
Đơn côi cõi trần.
 
Những ngày
yêu dấu xa rồi,
Còn chăng chỉ có
lệ rơi năm đầy.
Tháng dài
mộng chẳng ai xây,
Mình em ôm ước hẹn gầy héo hon.

Thương sao
mùi tóc mạ non,
Với màu áo trắng
lúc còn ngây thơ.
và giờ tất cả
như mơ,
Người em thuở ấy
bây giờ sang ngang.

Ai làm
hoa  - bướm ly tan?
Ai gieo
chi mối phũ phàng
hở anh?
Ai ngăn vách?
ai xây thành?
Cho duyên mình khổ
cho tình mình đau!

Thôi đành
hẹn lại
kiếp sau
Tơ duyên ngắn ngủi
phận nào dám mong
Gắng vui,
em sống cạnh chồng.
Ai hay con sáo
trong lồng kêu than.

Chuyện tình
hai đứa dở dang, 

Em ngồi
may lấy áo tang để dành.
Vĩnh biệt nhé chiếc áo xanh,
Buồn cho áo tím,
không thành nợ duyên.

Mai sau nhắm mắt
vẫn nguyền,
Theo anh xuống chốn cửu tiền
nên đôi. 


07/2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét