Luỵ Vương Con Đò
Trường Phi Bảo
Đất trời bỗng hoá mênh mông
Thân tôi bé mọn ngùi trông đôi bờ
Quê cũ giờ quá mịt mờ
Đò ơi sao chẳng nán chờ tôi theo
Đời trôi nổi tợ cánh bèo
Gió mưa bão giật đò neo xứ nào
Gọi đò trong giấc chiêm bao
Mà sao đò mãi dạt vào bến mê
Thấy người tóc rủ sơn khê
Vắt vai một mối tình quê qua hồn
Tiếng ai văng vẳng bên cồn
Như than, như oán, như hờn, như thương.
Muốn về thăm lại cố hương
Muốn sang sông phải luỵ vương con đò
Con đò gác mái co ro
Niềm yêu đành gởi cánh cò bay ngang
...
29/10/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét