Tình Phai Ngậm Ngùi
Trường Phi Bảo
Sao đành anh hỡi phụ tình em
Thảng thốt vần thơ đắng nỗi niềm
Lặng lẽ thời gian ôm tiếc nuối
Cô đơn ngày tháng dại khờ thêm
Tim vẫn riêng mang bóng một người
Dù người phương ấy đã tròn đôi
Mỗi mình nhặt lá mùa thu cũ
Khâu vá thương đau suốt cuộc đời
Biết rồi có nhớ cũng bằng không
Anh đã rời xa bến ước mong
Khổ lắm lòng yêu còn đắm đuối
Mình ên bóng lẻ ngậm ngùi trông.
24/09/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét