Lỡ Cuộc Trăm Năm
Trường Phi Bảo
Tại anh đó, tay buông, sợi chỉ đỏ
Con sáo bay qua cửa ngõ xuân thì
Tim ngừng thở, đời rồi cũng chia ly
Đừng nuối tiếc, đừng trách gì nhau nữa
Tại anh đó vuốt ve chi ngọn gió
Mơn trớn tình dập tắt lửa lòng em
Những ngày yêu không đủ nhớ nhung thêm
Rời quán trọ thức trắng đêm lữ khứ
Tại anh đó, hô phong và hoán vũ
Rũ nhau về giông bão bốn mùa giăng
Em cô lẻ mơ riêng chốn vĩnh hằng
Ai nở bẽ đôi vầng trăng hẹn ước
Da thịt này có vết cào, vết xước
Tâm hồn đau thương tổn những tím bầm
Tại anh đó làm lỡ cuộc trăm năm
Đã mưa đâu mà lâm râm lệ đổ
Sau lớp đất, xác thân buồn chịu khổ
Đoạ đày chi ra rã tiếng muôn trùng
Em chôn chặt từng... từng... chút thuỷ chung
Và ngủ giấc tận cùng sâu thăm thẳm.
21/09/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét