Tổng số lượt xem trang

7/11/11

Lỡ Mộng Tình Thu



Lỡ Mộng Tình Thu
Nguyễn Hiền Nhân
- Trường Phi Bảo


Nắng thu sáng rực đường chiều,
Gót son em bước qua nhiều mộng mơ.
Đầu đình bỗng mọc bến thơ,

Hẹn đêm trăng tỏ sang bờ tri âm.

Lứa đôi trao nguyện ước thầm,
Lòng son em tạc chữ Tâm gởi chàng.
Mong tình ta chẳng dở dang,

Anh gom thương nhớ vào trang thơ hồng.

Vi vu gió thổi bên sông,
Lâng lâng anh nhận hương lòng dễ thương,
Đêm ngày hồn cứ tơ vương,
Đâu ngờ giấc mộng bình thường long đong...

Con đường tình trải mênh mông,
Bóng em xuyên suốt cánh đồng thời gian.

Anh mang nghĩa vụ lên đàng,
Trời quê lửa khói dặm ngàn dấn thân.

Tình nhà, nợ nước bâng khuâng,
Người theo mùa cưới thêm lần chia xa.

Em về làm vợ người ta,
Chiến hào xuôi ngược anh qua bao miền.

Thôi đành héo muộn tình duyên,
Ngây thơ em bước xuống thuyền... xa khơi.

Lá vàng rồi phải rụng rơi,
Làm sao trở lại mộng thời xuân xanh?


Chữ Tâm em tạc riêng anh,
Mà lòng son sắt em dành cho ai.
Ngắm vầng trăng vỡ chia hai,
Nửa soi lối vắng, nửa dài đêm thương.

Cố nhân thầm níu chút hương,
Vẫn chưa quên được vấn vương thuở đầu?
Khối tình ngỡ đã vùi sâu,
Không ngờ qua cuộc bể dâu tìm về.

Thu phong lá rụng sầu quê,
Đường xưa mây trắng tóc thề vờn bay.

Nhớ nàng má đỏ hây hây,
Khẽ ngâm một đoạn thơ đầy xót xa.

Trời gieo chi những phong ba,
Phương xa em với người ta thật nồng.
Mình anh lạnh gối, nhạt lòng,
Rót niềm tâm sự nghiêng dòng thơ đau.

11/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét