Tổng số lượt xem trang

11/11/11

Lỡ Mộng Tình Thu (2)



Lỡ Mộng Tình Thu (2)
Nguyễn Hiền Nhân - Trường Phi Bảo


Từ khi lỡ mối duyên lành,
Lá hoa bỗng kết đầy cành vườn mơ,
Rã rời lưới nhợ, dây tơ,
Nợ chồng chất nợ, dật dờ nhớ thương.

Bởi mình còn một quê hương,
Anh theo thời cuộc lên đường ngược xuôi.
Giữ yên hồn Nước em ơi!
Chỉ mong sao được trọn đời bên nhau.

Ngỡ tình hạnh phúc mai sau,
Ngờ đâu tình ấy gieo đau đớn lòng.
Bến xưa nhuộm thẳm pháo hồng,
Lồng tre... chim sáo... sổ lồng... sáo bay...


Em giờ con bế trên tay,
Trong song cửa nhớ người ngoài chân mây.
Giá xưa đừng quá thơ ngây,

Có đâu ôm mộng ước gầy héo hon.

Chữ Tâm hay tất lòng son,
Với em, anh vẫn thề non hẹn lòng.

Chí hùng nặng nợ núi sông,
Tình vào khoảng trống nụ hồng chênh chao.

Thế gian như giấc chiêm bao,
Tiếc duyên chỉ được ngọt ngào chút thôi!
Rượu tình anh nếm mềm môi,
Còn rượu hợp cẩn giao bôi nhường người...

Tầm xuân trong héo ngoài tươi,
Làm sao thắm lại nụ cười mùa Thu?
Bướm vàng lạc bóng mù u,
Mênh mang ký ức lời ru nghẽn lòng.

Tàn Thu lá đổ... sang Đông,
Đường xưa mây trắng vẫn bềnh bồng trôi,
Lạnh hồn nhạt dấu son môi,
Mình anh cam chịu đơn côi tháng ngày.

Mặc đời gió cuốn trăng lay,
Lấy nhau chẳng đặng mộng dài suối thơ

Ái ân dù chỉ trong mơ
Cũng làm ấm lại đôi bờ tim yêu

Cánh cò cõng nắng ngang chiều,
Thời gian góp nhặt thật nhiều chuyện xưa.
Mộng tình... anh đợi dưới mưa,
Thấy em vớt lá tìm mùa thu xa...


(11/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét