Hò... ớ... ơ... thương em anh mới dặn dò... (*)
...Sông sâu chớ lội... hò... ơ...ờ...
Sông sâu chớ lội đò đầy đừng qua ....
Gọi Đò (2)
Trường Phi Bảo
Chiều rơi vẳng giọng anh hò,
Đứng không yên cứ gọi đò mãi thôi.
Chỉ nghe sóng vỗ đò trôi,
Sao đành đò để anh ngồi mình ên.
Chở chi thân xác về bên,
Mà tình tôi nở bỏ quên quê nhà.
Cao xanh gieo cảnh chia xa,
Để duyên tôi với người ta nhỡ nhàng.
Vỡ tan đôi giấc mộng vàng,
Đò ơi đò hỡi phũ phàng chi nhau.
Đưa tôi qua bến sang giàu,
Bơ vơ anh lắm, khổ đau riêng mình.
Phận nghèo kín tiếng lặng thinh,
Quê hương bỏ lại vô tình mà đi.
Trách đò nào có được gì?
Trách tôi... anh trách... chuyện thì đã xong!
Khi không mắt lệ lưng tròng,
Ngàn dâu khuất bãi nhói lòng tôi thêm.
Bóng ai lẫn giữa trời đêm,
Câu hò nương gió cậy tìm tình xưa.
13/11/2011
* Ca Dao
...Sông sâu chớ lội... hò... ơ...ờ...
Sông sâu chớ lội đò đầy đừng qua ....
Gọi Đò (2)
Trường Phi Bảo
Chiều rơi vẳng giọng anh hò,
Đứng không yên cứ gọi đò mãi thôi.
Chỉ nghe sóng vỗ đò trôi,
Sao đành đò để anh ngồi mình ên.
Chở chi thân xác về bên,
Mà tình tôi nở bỏ quên quê nhà.
Cao xanh gieo cảnh chia xa,
Để duyên tôi với người ta nhỡ nhàng.
Vỡ tan đôi giấc mộng vàng,
Đò ơi đò hỡi phũ phàng chi nhau.
Đưa tôi qua bến sang giàu,
Bơ vơ anh lắm, khổ đau riêng mình.
Phận nghèo kín tiếng lặng thinh,
Quê hương bỏ lại vô tình mà đi.
Trách đò nào có được gì?
Trách tôi... anh trách... chuyện thì đã xong!
Khi không mắt lệ lưng tròng,
Ngàn dâu khuất bãi nhói lòng tôi thêm.
Bóng ai lẫn giữa trời đêm,
Câu hò nương gió cậy tìm tình xưa.
13/11/2011
* Ca Dao
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét