Yêu và Hận
Trường Phi Bảo
Xin chớ hỏi nhau chuyện hận yêu
Thế gian đau khổ đã quá nhiều
Yêu mà phiền muộn tương tư khối
Chồng chất dây oan cõi tịch liêu
Nếu biết có yêu là có hận
Tình trong nhân thế dại muôn lần
Ta đã một bận mang mù quáng
Tắm tối đời bằng chuỗi gian nan
Chôn sầu lấp tủi dưới mồ hoang
Ta hận người xưa cướp cái vàng
Nhặt lá thiên thu về miên viễn
Đau đớn nào hơn chuyện hợp tan
Đêm nay ta khóc với cổ nhân
Uống cho quên hết món nợ trần
Mà sao lòng vẫn chưa nguôi hận
Bởi sợi yêu đương bó buộc chân
Người đã quên ta, ta còn nhớ
Để mối tình này mãi nên thơ
Ta đem cuồng si vào ảo vọng
Hoá nàng Tô Thị đứng đợi chờ...
27/02/2005
Trường Phi Bảo
Xin chớ hỏi nhau chuyện hận yêu
Thế gian đau khổ đã quá nhiều
Yêu mà phiền muộn tương tư khối
Chồng chất dây oan cõi tịch liêu
Nếu biết có yêu là có hận
Tình trong nhân thế dại muôn lần
Ta đã một bận mang mù quáng
Tắm tối đời bằng chuỗi gian nan
Chôn sầu lấp tủi dưới mồ hoang
Ta hận người xưa cướp cái vàng
Nhặt lá thiên thu về miên viễn
Đau đớn nào hơn chuyện hợp tan
Đêm nay ta khóc với cổ nhân
Uống cho quên hết món nợ trần
Mà sao lòng vẫn chưa nguôi hận
Bởi sợi yêu đương bó buộc chân
Người đã quên ta, ta còn nhớ
Để mối tình này mãi nên thơ
Ta đem cuồng si vào ảo vọng
Hoá nàng Tô Thị đứng đợi chờ...
27/02/2005
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét