Nỗi Lòng Mỵ Châu
Trường Phi Bảo

Trọng Thủy ơi, sao chàng tàn ác thế!
Nở bóp chết tình em khi còn trong trứng nước
Quá yếu mềm em ngu khờ đặt cược
Tổ quốc mình vào tay kẻ ngoại xâm

Thả dấu lông ngỗng để được tin rằng
Chàng sẽ đuổi theo cuối chân trời không mỏi
Chẳng cách nào minh oan hết tội lỗi
Quá yêu chàng lầm lẫn cứ nhân đôi

Thì phó mặc cho phận số buông trôi
Nỏ thần đánh mất, Cổ Loa Thành lửa dậy
Trong tình yêu có trăm điều che đậy
Nhưng chẳng có che đậy nào qua mặt khỏi thần linh

Ánh mắt vua cha nhìn kẻ giặc sau mình
Em hiểu nỗi khổ tâm, em hiểu người căm giận
Lưỡi gươm thiêng nửa tình - nửa hận
Trong phút cuối đời... Trọng Thủy anh nơi đâu???

Biển xanh ngạo nghễ, em nhỏ bé cúi đầu!
Thẹn sông núi với tình yêu phản bội
Mỵ Châu chết đi nếu không vì nông nổi
Thì Ngọc Trai chẳng ngời dưới muôn lớp biển sâu

07/01/2005