Người dưng và tôi
Trường Phi Bảo
Ngây thơ liền với dại khờ
Người dưng mắc mớ gì chờ đợi nhau
Vườn hồng đã có lối vào
Thôi đừng quét lá mà nao nao lòng.
Người ta mai phải theo chồng
Coi như an phận ...
...đèo bòng nửa thôi?
Quên đi ánh mắt, bờ môi
Hữu duyên thiên lý có trời mới hay.
Tình mình thoáng chốc bèo mây
Người dưng ở lại chốn này gắng vui
Bao nhiêu kỷ niệm chôn vùi
Người ta cũng luống ngậm ngùi cho xem.
Thà rằng chửa biết, chửa quen
Lỡ quen, lỡ biết thì nhen nhúm sầu
Mai người ta bước qua cầu
Người dưng... đem nốt cau trầu hỏi ai.
Chúc người vẹn nghĩa trúc mai
Thương người ta, chớ giận dai nhé người!
Mong người giữ vững nụ cười
Cho người ta một phần mười ủi an.
Dù rằng đau khổ ngập tràn!
14/05/2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét