Tổng số lượt xem trang

13/5/07

ĐỊNH MỆNH VÀ CHIẾN TRANH



Định mệnh và chiến tranh
Trường Phi Bảo


Có nhiều lúc gục đầu bên trang giấy
Em vô tình đặt bút viết tên anh
Những thơ ngây lần đầu biết long lanh
Sao giấu nổi từng cơn buồn rưng mắt.

Niềm nhớ thương biết làm sao dập tắt
Muốn ôm trời, muốn ôm đất, muốn ôm nhau *
Trái tim anh sao lại dễ đổi màu
(Đàn ông có ngàn khát khao khó nói.) 

"Định mệnh" đó phải chăng là tên gọi
Và tình yêu có là nông nổi không?
Em muốn ôm mà sao không ôm nổi
Trái tim anh đen tối mọi mưu đồ.

Em thua rồi nên chấp nhận dại khờ
Dù em biết rằng còn bờ bến khác
Dù mai này mỗi mình em ngơ ngác
Trong tình yêu tẻ nhạt của một người.

Rồi "định mệnh" sẽ như là lá thôi
Cô gái nào sẽ thay em nhặt lấy
Anh thích thú và chắc anh muốn vậy
Giữa đàn bà từ lúc ấy "chiến tranh." 

13/05/2007

* Ý thơ Đoàn Thị Lam Luyến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét