Cô Đơn Tới Chết
Trường Phi Bảo
Tình chẳng đúc khuôn bằng tiểu thuyết
Đời không y mộng để hằn mơ
Ngơ ngẩn lòng đau thơ thảng thốt
Đèn chong thao thức mãi mong chờ
Tôi biết rồi đây sớm tối chiều
Thẩn thờ một bóng đợi cô liêu
Chỉ mình thương nhớ, mình trông ngóng
Và chỉ riêng mình lặng lẽ yêu
Giã biệt cuộc đời, vĩnh biệt anh
Tình xa muôn thuở, lá lìa cành
Cô đơn tới chết còn thầm gọi
Tên người yêu dấu thoáng mong manh.
01/10/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét