Cơn Mưa Kỷ Niệm
Trường Phi Bảo
Em ra đi để rồi không trở lại
Một chuyện tình kết thúc quá giản đơn
Xin cho lòng xí xoá những giận hờn
Trái tim hỡi, từng cơn đau lắng dịu
Giọt lệ này mình xin nhau đừng biếu
Nụ cười kia hãy giữ đẹp đôi môi
Thời lãng mạn hai đứa đã xa xôi
Thời mơ mộng cũng vụt trôi đâu mất
Vần thơ chết với tình buồn ngây ngất
Đêm bơ vơ trong men đắng dại khờ
Mất nhau rồi sự thật hay giấc mơ
Xa lắc quá đâu bến bờ em tới
Hành trình dài, bước chân đơn mệt mỏi
Nhớ anh nhiều nhưng phải dối lòng quên
Trả cho anh ngày tháng cũ không tên
Vòng tay ấm, nụ hôn êm... bỏ lỡ
Em mang theo mối duyên đời trắc trở
Tình ngủ yên, anh an phận chồng người
Dĩ vãng như bóng mây sẽ qua trời
Mà quá khứ là cơn mưa kỷ niệm!
30/08/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét